Minh Hiểu Khê cũng lười cùng anh dây dưa nhiều, liền xoay người rời đi.
Cô trở về nhà, mệt mỏi ngủ một giấc, cô không muốn để ý đến ai đó nữa.
Ngày hôm sau sinh viên lại đến trường như bình thường. Minh Hiểu Khê ở thư viện học tập, nhận được điện thoại của một giáo sư tìm cô đến văn phòng bên kia.
Minh Hiểu Khê đến văn phòng không thấy giáo sư đâu.
Cô đành trở về thư viện một tiếng sau lại đến tiếp.
Nhưng lần thứ hai cô đến, vừa đến cửa lại nghe thấy có tiếng người nói chuyện ở bên trong.
Biết rõ nghe lén chuyện của người khác là không hay, nhưng hai người kia lại nói ra những lời làm cô không thể không nghe lén.
"Chuyện tôi nói ông làm ông đã làm chưa vậy?"
"Làm rồi, làm rồi... Yên tâm, đề tài nghiên cứu kia nhất định là thành tựu của con gái chúng ta..."
"Phải như thế chứ, xuất du học ba năm ở Nhật này nhất định phải đoạt đến tay..."
"Biết rồi, dù sao thì một đứa cũng bệnh sắp chết còn một đứa cần tiền, ngậm tiền liền im miệng, bà lo cái gì."
"Thôi đi, tối nay nhớ phải đến chỗ của tôi đấy, dạo này ông toàn viện cớ không đến. Con mụ già xấu xí kia cho ông ăn no hả."
"Be bé cái mồm thôi, tai vách mạch rừng..."
"Hừ! giờ này thì có ai ở đây..."
Minh Hiểu Khê nghe những lời này hai con mắt mở to đầy kinh ngạc, hai vị giáo sư này thông đồng ngoại tình, còn có con riêng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa/2595222/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.