Đoàn Trường Sinh ngủ không sâu, khi bị Minh Hiểu Khê chạm vào liền tỉnh, trong mắt là một mảnh đỏ đầy tơ máu, vô cùng mệt mỏi.
Minh Hiểu Khê nhìn anh, nói.
"Anh đi nghỉ ngơi đi."
"Nhưng..."
Đoàn Trường Sinh không yên tâm nhìn cô.
"Em không sao."
"ọt..."
Cô vừa nói không sao, chiếc bụng nhỏ đã vội vàng kháng nghị.
Đoàn Trường Sinh cười cười, lấy đến cặp lồng cháo Lê Thanh Huyền mang đến, mở nắp, khuấy nhẹ, rồi đổ ra một chiếc bát, dùng thìa múc muốn bón cho cô.
"Cháo vẫn còn nóng, em mau ăn đi."
Minh Hiểu Khê hít vào hương thơm của cháo, nhưng cũng không ăn ngay.
Đoàn Trường Sinh nhìn cô khó hiểu.
"Sao vậy?"
Cô mím mím môi, hai má đỏ ửng.
"Em muốn đánh răng."
Thấy cô muốn đứng lên, anh vội nói.
"Nằm yên đừng nhúc nhích."
Minh Hiểu Khê tròn xoe mắt nhìn ngoan ngoãn nghe lời.
Thấy cô nghe lời như vậy anh rất hài lòng, nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh lấy bàn chải đánh răng và cốc, còn có một cái chậu nhỏ.
Anh đi tới bên giường đỡ cô ngồi dậy.
"Tay em cũng bị thương, còn đang truyền dịch, vết thương ở bụng rất sâu, không thể cử động bừa, sẽ khiến vết thương bị rách."
Anh lấy cốc nước ấm đưa đến bên miệng đút cho cô.
"Anh giúp em đánh răng."
Minh Hiểu Khê ngượng ngùng, lắc đầu.
"Em tự làm được mà..."
"Há miệng..."
Đoàn Trường Sinh kiên quyết không thoả hiệp.
"Ồ!"
Minh Hiểu Khê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa/2595212/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.