Cô nhân viên lễ tân cũng đi theo hai người, lúc này nhìn thấy Hà Hiểu Lam ngã về phía mình, vô thức lùi sang bên cạnh một bước.
"Rầm."
Hà Hiểu Lam ngã thẳng xuống sàn, toàn bộ phần lưng đập mạnh xuống đất.
Cô ta còn đi giày cao gót nên cổ chân cũng bị trẹo theo.
Nếu như không phải tay cô ta kịp thời chống được xuống đất, thì cú ngã này đủ để khiến cô ta chấn thương sọ não.
Hà Quân Thâm ngẩn ra mất mấy giây, mới vội vàng chạy tới đỡ Hà Hiểu Lam dậy.
"Hiểu Lam."
Minh Hiểu Khê rút ra một tờ giấy ướt lau tay, lạnh nhạt nói.
"Xem ra cô Hiểu Lam thật sự không biết điều chút nào."
"Xin lỗi cô... Là em gái tôi quá sốt sắng vì bị mất đồ mà thôi. Cô thông cảm. Tính tình em gái tôi hơi nóng vội, tôi đưa nó đi ngay đây."
"Không thể đi được!"
Hà Hiểu Lam tức giận hét lớn, cô ta quay phắt về phía Minh Hiểu Khê, hung dữ quát lên.
"Cô giả bộ cái gì hả?
Lấy thẻ của tôi tham gia đấu giá, còn đẩy tôi làm tôi bị thương, anh Trường Sinh có biết cô là loại người như thế này không hả?"
"Hiểu Lam!"
Giọng nói ôn hoà của Hà Quân Thâm lần đầu tiên trầm xuống.
"Em không có chứng cứ."
"Hà Quân Thâm, ai mới là em gái của anh hả?"
Hà Hiểu Lam ấm ức.
"Anh còn nói giúp cho người ngoài? Lẽ nào camera giám sát cũng làm giả được hay sao?"
Hà Quân Thâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa/2595189/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.