Đến lúc dùng bữa, bởi vì Đoàn Trường Sinh mang thân phận bạn trai của Minh Hiểu Khê, cháu rể tương lai, nên rất nhiều chú bác và các anh mời anh uống rượu.
Anh không biết từ chối, ai mời cũng uống, cuối cùng là say đến ngã tại mâm.
Minh Hiểu Đông ở bên cạnh cũng không khá hơn là bao, ôm lấy em rể tương lai mà tương thân tương ái, rụng...
Minh Hiểu Khê cùng cô gì dọn dẹp xong, khi lên trên nhà nhìn thấy tình hình bạn trai và anh trai nhà mình, cô lâm vào bất lực.
"Cháu gái! Ợ...Thằng bạn trai cháu được đấy..."
Một chú trong họ cũng đã say đến quắc cần câu, vừa nhìn thấy cô liền giơ ngón cái lên khen ngợi bạn trai cô.
Bên cạnh mấy ông ấy còn mấy chú, bác, anh vẫn còn ý thức cũng cười lớn, giọng nói cũng nâng cao mấy đề xi ben.
"Haha... Đúng, thằng này khá lắm..."
"Không tệ đâu, giao diện đẹp, ăn nói lễ phép... Duyệt..."
"Ợ!!! Duyệt..."
"Duyệt..."
Minh Hiểu Khê chẳng thể nói gì ngoài việc căng cơ mặt cười nói.
"Vâng ạ. Vậy anh ấy say rồi cháu xin phép đưa anh ấy về nghỉ ạ."
"Ừ! Về, về đi..."
Minh Hiểu Khê nhìn anh trai và bạn trai dưới đất, cô thật muốn một cước đá người lăn hai người về nhà. Uống cái gì mà uống đến tê liệt vậy trời.
"Bốp bốp..."
Cô vỗ vỗ vào mặt hai người mà gọi. Đoàn Trường Sinh bất tỉnh không động tĩnh, chỉ có Minh Hiểu Đông là xua tay lèm bèm.
"Đang ngủ, đừng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa/2595151/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.