Càng nghe họ nói viện trưởng sắc mặt giám đốc bệnh viện càng thêm sa sầm, trên đỉnh đầu sấm chớp trong mây đen đã nổ ầm ầm.
“Rầm…”
Giám đốc bệnh viện không thể nghe tiếp vấn đề gì nữa, ông tức giận đập bàn cái rầm, nghiến răng mà lên tiếng.
“Sự việc này tôi cần một lời giải thích rõ ràng, chứ không phải chối quanh co.
Đề nghị những người liên quan giải trình rõ ràng cho tôi.
Cuộc họp hôm nay tạm hoãn tại đây, ngày mai tiếp tục họp, tôi cần một câu trả lời rõ ràng và thoả đáng…”
“Rầm…”
Nói xong ông tức giận đạp ghế đi thẳng ra ngoài.
Ông Tư vuốt vuốt cằm trở về phòng làm việc của mình.
Vừa bước vào cửa phòng đã thấy giám đốc bệnh viện đang thở phì phò, ngồi ở bàn trà cầm dốc ngược ấm trà mà tu ừng ực.
“Cạch…”
“Thật không ngờ bọn họ lại lộng hành đến mức này, vì muốn đối phó với đồng nghiệp mà lương tâm nghề nghiệp, y đức đều vứt cho chó ăn hết cả rồi.”
Ông Tư ngồi xuống ghế, đưa ấm trà cho Minh Hiểu Khê.
“Đi đổi ấm trà khác cho ta đi, bị nó tu, thối rồi…”
“Khụ khụ…”
Giám đốc bệnh viện liên tục ho khan, trợn mắt u oán nhìn ông Tư.
“Anh quá đáng thế…”
Ông Tư phất tay.
“Bọn họ dám làm ra trò như vậy là do chú đã không quản lý tốt.”
“Cái khỉ khô… Anh, anh đá em đến đây mới có ba năm thôi đó, thật quá bất công…”
Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa/2595055/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.