Biệt thự nhà họ Đoàn.
“Anh nói xem sao ông già lại cố chấp như thế chứ, anh là con trai của ông ấy, vậy mà quyền thừa kế không giao cho anh, lại muốn đem giao cho cháu trai.
Thế thì người ngoài sẽ nhìn anh như thế nào chứ.”
Đỗ Lệ Thủy ngồi trước bàn trang điểm phàn nàn với chồng.
“Bộp…”
Đoàn Minh Dũng đập mạnh điện thoại trên tay xuống giường, mất kiên nhẫn.
“Cô bớt bớt cái mồm đi. Cô tưởng tôi không biết cô đang tính toán cái gì à!
Nhưng tôi nhắc nhở cô một chút, đừng có thò tay quá dài, đến lúc còn ảnh hưởng đến cả tôi thì không xong đâu.
Ông già còn minh mẫn lắm…”
Nói xong ông ta liền đứng dậy, đi thay quần áo.
“Anh muốn đi đâu đấy hả?”
“Tôi đi đâu, làm gì, còn chưa đến lượt cô quản…”
“Anh…”
Đỗ Lệ Thủy hai mắt đỏ hoe ngước nhìn ông ta, hai nắm tay siết chặt.
“Anh lại đến chỗ của con hồ ly tinh kia chứ gì?”
Bà ta cười lạnh, châm chọc.
“Đúng là bất tài vô dụng mà, tài sản không tranh, suốt ngày động dục chạy lung tung ngoài đường…”
“Bốp…”
Một cái tát như trời giáng đánh xuống mặt Đỗ Lệ Thủy, xém chút nữa là làm biến dạng khuôn mặt của bà ta.
“Mày nói ai động dục hả?”
“Bốp…”
Một bạt tai nữa đánh xuống. Hai bạt tay đã khiến khuôn mặt của Đỗ Lệ Thủy in cân đối hai hình bàn tay đỏ lừ, sưng phù lên.
Đoàn Minh Dũng gằn giọng.
“Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa/2595052/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.