Lục Trình cùng Minh Hiểu Khê đến căng tin bệnh viện uống cà phê nói chuyện, chờ Đỗ Nguyên Khang xong việc, bọn họ liền cùng mấy người bạn cũ như bác sĩ Tuệ, chị Sang… Đi ăn.
Nhà hàng bọn họ chọn chính là nhà hàng Hoa Sen Vàng.
“Nào, lâu rồi mới được gặp lại mọi người, em kính mọi người một ly nào…”
Minh Hiểu Khê đứng lên nâng ly hô vang. Mọi người đồng loạt hưởng ứng.
“Chào mừng Hiểu Khê trở về… Cạn…”
“Cạn ly…”
Đoàn Trường Sinh cùng người nhà mình đúng lúc đi qua phòng bao, nghe thấy giọng nói và cái tên quen thuộc không nhịn được mà nhìn vào bên trong.
Thấy đúng là có cô ở bên đấy, khoé miệng không tự giác cong lên.
“Anh…”
Đoàn Lê Oanh ở bên cạnh lên tiếng nhắc nhở anh mới hồi thần.
“Ừm…”
Bữa tiệc bên này quá nồng nhiệt và vui vẻ. Minh Hiểu Khê uống hơi nhiều, người say lơ mơ muốn đi vệ sinh, lảo đảo đi ra ngoài, trên bàn bàn ăn mọi người cũng đã say đến quắc cần câu không còn ai tỉnh táo nữa.
“Nào… Hiểu Khê… Cạn ly nào…”
“Cạn ly… Ợ…”
Trái ngược hoàn toàn, bên phòng bao bên cạnh không khí bữa ăn lại vô cùng ngượng ngùng.
Bà cụ Thời nhìn cháu trai, nhắc nhở.
“Trường Sinh, cháu mau gắp thức ăn cho Nhã Đan đi chứ.”
“Cô ấy có thể tự gắp mà. Cháu không có thói quen phục vụ người khác…”
Đoàn Trường Sinh nhấp một ngụm rượu lạnh nhạt trả lời.
Đoàn Lê Oanh cúi miệng tủm tỉm cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa/2595021/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.