Minh Hiểu Khê nằm nghỉ ngơi, khi tỉnh dậy thì bị hình ảnh trong phòng bệnh doạ cho giật mình.
Đoàn Trường Sinh đang ngồi bên cạnh giường cô nhìn cô chằm chằm.
Thấy cô tỉnh dậy còn giật mình anh hơi lúng túng.
“Em không sao chứ?”
“Sao cái gì mà sao? Anh ở đây làm gì?”
“Anh ở lại chăm sóc em…”
“Ai mượn…”
“Anh tự nguyện…”
“Bỏ đi, tránh ra…”
Thấy cô muốn xuống giường anh liền đưa tay đỡ liền bị cô gạt ra.
Đoàn Trường Sinh sợ làm cô tức giận, chỉ có thể cẩn thận đi ở sau lưng cô.
Minh Hiểu Khê không có vấn đề gì lớn nên cô xuất viện về nhà nghỉ ngơi.
Đoàn Trường Sinh lẽo đẽo theo cô như một cái đuôi.
Lục Trình muốn đến giúp một tay nhưng bị Đỗ Nguyên Khang kéo lại.
“Chuyện tình cảm nam nữ cậu xen vào làm cái gì?”
“Nhưng trước đây cậu ta đã bắt nạt Hiểu Khê, giờ cô ấy rất giận…”
Lục Trình không phục mà phản bác.
Đỗ Nguyên Khang nhìn Lục Trình thở dài.
“Ôi trời ạ, thằng nhóc này, bọn nó con cũng đã có rồi, cậu còn muốn chen chân…”
“Em chen cái gì, em coi Hiểu Khê như em gái, ai bắt nạt em gái em, em đều không bỏ qua…”
Đỗ Nguyên Khang gật đầu.
“Cậu không muốn chen chân là tốt rồi. Nhưng mà cậu nghĩ con bé kia hiền lành sao?”
“Không…”
“Ừm, vậy cậu lo cái gì, lo Đoàn Trường Sinh không ăn đủ mệt…”
“À ừ…”
Lục Trình đăm chiêu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa/2595017/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.