Lục Lam Chi tiến lên vung tay muốn đánh người.
“Mày muốn chết, dám đánh mẹ chồng tao à!”
Minh Hiểu Khê cho dù đang rất buồn nôn, nhưng đối phó với một người như Lục Lam Chi cô vẫn có thể làm được.
Cô bắt lấy tay của cô ta, kéo lại phía mình, đang muốn cho cô ta một bạt tai…
“Oẹ…”
“Phụt…”
Con buồn nôn của cô không thể khống chế được, hậu quả là toàn bộ bữa ăn sáng của Minh Hiểu Khê còn bao nhiêu đều làm mặt nạ dưỡng da cho Lục Lam Chi.
“Á… Kinh quá…”
Đoàn Nhật Ánh hét lên một tiếng nhảy về đằng sau.
Lục Lam Chi ngay cả á cũng không dám á, chỉ sợ cô ta há miệng ra thì cái thứ kinh tởm kia sẽ chui vào miệng mình mất.
Hiện trường một lần nữa rơi vào hỗn loạn. Minh Hiểu Khê mệt lử người vịn ra sau, buông Lục Lam Chi ra.
Lục Lam Chi cả người nhơ nhớp muốn phát điên, vội vàng chạy đi nhà vệ sinh.
Đoàn Nhật Ánh nhìn Minh Hiểu Khê đang ôm ngực ngồi ở ghế, Đoàn Lê Oanh cùng với mấy cô y tá đang cẩn thận chăm sóc cô.
Đoàn Nhật Ánh hung hăng nắm tay, nghiến răng.
“Cô giỏi lắm, dám đánh mẹ với chị dâu tôi, cô xong rồi…”
“Oẹ…”
Đáp lời cô ta lại là một tràng nôn oẹ không lối thoát của Minh Hiểu Khê.
Đoàn Nhật Ánh tức giận, nhưng lại không dám đến gần, sợ hậu quả mình nhận lại giống như Lục Lam Chi.
Cô ta đảo mắt nhìn xung quanh một vòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa/2595014/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.