Lê Thanh Huyền nhìn bà cụ, bình tĩnh nói.
“Cháu muốn nhận con bé làm con dâu, nhưng con bé còn chưa vừa mắt con trai cháu cũng là cháu nội của bác đâu…”
Bà cụ Thời nghe Lê Thanh Huyền nói, lại nhìn một đống đồ trên tay ba mẹ con thì hừ lạnh.
“Còn nịnh nọt quà cáp gớm. Có phải vì tô không thích con nhỏ đó, muốn để thằng Trường Sinh lấy con bé Nhã Đan, chị sợ sau này con bé nó làm vợ thằng Trường Sinh sẽ không coi chị ra gì nên chị cố tình chống đối tôi phải không…”
Lê Thanh Huyền nhìn Đặng Nhã Đan đang đứng ở bên cạnh bà cụ, chỉ lướt qua một lần, bà cười lạnh nói.
“Đối với cháu, con dâu là ai cũng được, bác quý hay ghét cháu không quan trọng, quan trọng là con trai cháu thích và yêu là được.
Bác đừng tự luyến quá, chứ thực ra bác không quan trọng đến độ, cháu phải mang hạnh phúc của con trai cháu ra để chọc tức bác đâu ạ.”
“Cô…Khụ khụ…”
Bà cụ ôm ngực ho liên hồi, tức giận đến muốn thổ huyết.
“Trường Sinh, cháu nói đi, có phải cháu đủ lông đủ cánh rồi, nên ngay cả lời của bà nội nói cháu cũng không nghe nữa hay không?”
Đoàn Trường Sinh lắc đầu, thở dài.
“Cạch…”
Cửa nhà được anh mở ra.
"Mọi người vào nhà đi rồi nói chuyện tiếp, ở ngoài nảy không tiện.
Minh Hiểu Khê đang nằm trên sô pha xem phim và ăn ô mai.
Thấy Đoàn Trường Sinh dẫn người vào cô với lấy chiếc khẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa/2595010/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.