Thiên Yết vừa mở mắt thì đã thấy tê dại cả đầu, cứ như có búa đập vào đầu ấy làm anh phải nằm lại.
"Đây là đâu?" Anh ngó nghiêng nhìn xung quanh.
Lúc này anh mới để ý, Thiên Bình không có ở đây?!!! Con bé đi đâu rồi!
"Thiên..!!" Người anh giờ nóng ran, cổ họng đau rát, không phát nổi ra tiếng, khàn hết cổ.
"Ui chao, tổ tông nhà tôi ơi mày đang sốt cao lắm đấy, muốn thăng thiên hay sao hả còn không mau nằm xuống" Một chàng trai bê chậu nước và chiếc khăn bông vào.
Thiên Yết cảnh giác nhìn. Nơi đây giống như ký túc xá trường, có 4 giường và bên dưới giường là bàn học và tủ đồ.
"Sao tôi lại ở đây? Thiên Bình đâu?"
"Hả, Mày bị sao vậy, sốt quá nên mê sảng à Thiên Bình nào, còn hỏi đây là đâu nữa chứ!"
"Cậu nói gì!! Khụ...khụ"
Anh chống tay vào giường nhìn xuống cậu ta, ánh mắt sắc như đao.
"Mày sao vậy? Có cần đi viện khám không? Tao đã bảo là đi khám thì nhất quyết không chịu"
Cậu ta chèo lên thang giường ấn anh xuống rồi thay khăn đã nguội trên trán anh.
"Thiên Bình, con bé đang ở đâu?" Thiên Yết kiên trì hỏi, anh nhớ họ đang trong phòng học thì bị hố đen kéo đi.
Cậu ta nhìn anh cứ khăng khăng hỏi Thiên Bình thì nghi hoặc
"Ê này, đừng có nói là đấy là bạn gái mày nha, đã hứa cùng FA rồi mà!"
"Thần kinh!" Thiên Yết muốn dùng tay bóp chết tên trước mặt, rốt cuộc hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-ngong-cuong-cua-nhung-ke-phan-dien/2575985/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.