Tối hôm trước ngày cuối tuần, chuyến bay của Trịnh tiểu thư về nước sẽ xuất phát vào buổi chiều hôm đấy. Trịnh gia bây giờ đang bận rộn chuẩn bị tiễn tiểu thư về nước.
Trong biện thự Trịnh gia - Trịnh Thiên Bình con gái trưởng của Trịnh gia đang ngồi với đèn sách, đồ đạc đã được sắp xếp gọn gàng trong va li.
Tiếng quạt điện quay phè phè cùng tiếng im lặng của căn phòng. Cô ngồi với cuốn trinh thám đang đọc giang dở.
Cửa phòng mở ra Thiên Xứng bước vào nhìn cô bằng ánh mắt trìu mến của một người mẹ
"Chuẩn bị ra sân bay thôi con"
Thiên Bình gấp sách lại từ tốn nói, gương mặt bầu bĩnh nhưng lại mang nét trưởng thành trước tuổi
"Vâng"
Chiều hôm đó bữa tiệc chia tay của bà Thiên Xứng tổ chức chỉ có thành viên gia đình và những người hầu, quản gia quen thuộc
"Tiểu thư đi mạnh giỏi, nhớ gửi lời chào của lão bà này đến với thiếu gia nha" Bà chính là bảo mẫu nuôi hai anh em Thiên từ khi còn bé, hai ông bà Trình lúc nào cũng bận rộn nên người họ thân thiết nhất vẫn là Bảo Mẫu Ron
"Vâng cháu nhớ rồi" Thiên Bình xách hành lí ra khỏi biệt thự, trước cổng chiếc xe trắng đã ở đó, quản gia mở cửa xe cho cô
"Tiểu thư món quà của tôi, tuy không có gì đáng giá nhưng mong cô sẽ nhận"
Thiên Bình từ bé đã không cảm nhận được tình yêu thương và chăm sóc từ những người thân trong gia đình, chỉ có người chú nhỏ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-ngong-cuong-cua-nhung-ke-phan-dien/2575979/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.