Kim Ngưu nhìn những dòng chữ viết từ phấn trên bảng chăm chú không biết bao lần, Song Ngư thấy nó cứ đơ đơ ra có chút kỳ lạ liền hỏi nó
"Có gì lạ lắm sao?"
"Không có, chỉ là... nhớ chút thôi"
Song Ngư hoàn toàn không hiểu cái nhớ của nó có nghĩa là gì cả:"Nhớ gì cơ? Mày có quên gì à?"
"Không có gì đâu"
Kim ngưu lật sách xem được hai trang rồi nó lại nằm phịch xuống bàn:"Tý cô có xuống nhớ đánh thức tao dậy đấy"
Nó lại ngủ nữa rồi, sao nó thích ngủ thế nhỉ ở đâu cũng có thể ngủ được mới hay.
"Tao để mày ngủ tới lúc về"
Tiếng trống trường quen thuộc vang lên, học sinh đều hứng khởi dừng bút ánh mắt sáng long lanh nhìn lên thầy giáo trên bảng.
Lần nào cũng thế, ra chơi là thời gian tuyệt nhất của tụi nó mà, đâu ai muốn ngồi mãi.
"Được rồi được rồi nghỉ tiết, chịu mấy anh chị chỉ biết chơi"
Thầy cũng chán nản với tụi nó, thu dọn giáo án rồi xách cặp ra ngoài. Cả lớp liền nhộn nhạo hết lên.
Trong giờ ra chơi này Ma Kết có nhiệm vụ thu vở bài tập cho môn tiếp theo, có những người làm rồi thì rất ung dung đi ra ngoài chơi, còn đám quên làm thì chỉ có thể ngồi lại nhìn nhau chép cho kịp, tiết tiếp theo là tiết bà cô văn đó, không đùa được đâu.
Trong hai đám thì Song Ngư chính là đám thứ hai, cái đám mà quên béng mất có bài tập. Không phải cô lười đâu, ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-ngong-cuong-cua-nhung-ke-phan-dien/2575970/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.