Thu qua đông lại tới, cái lạnh bắt đầu len lỏi trong cuộc sống, đầu đông vạn vật đã tàn đi hết như đang trong một quy trình ngủ đông tuần hoàn mỗi năm. Khu vui chơi ngày cuối tuần rất nhiều người qua lại tấp nập, nói chung là rất đông. Đi theo gia đình có, đi với bạn bè người yêu cũng có.
Kim Ngưu nhìn đồng hồ trong màn hình điện thoại hơi thở phả ra thành khói, cô nắm khăn quàng vì gió đi qua mà xuýt xoa vì lạnh. Đã quá giờ rồi, cô cũng đã đứng đây gần một tiếng. Nhìn dòng người tấp nập qua lại cô tự nhiên thấy tủi thân. Cô nhớ thế giới trước anh trai là một người đáng ghét nhưng mỗi lần cô một mình thì đều thấy cái mặt anh ở cạnh. Giờ không gặp lại tự nhiên cảm thấy không quen.
Còn người đó nữa, Xử Nữ có đúng là người đấy không? Cô có nhận nhầm anh ấy không?
"Hay giờ về thôi" Đứng hoài người ta nhìn vào cũng ngại, anh ta cho cô leo cây rồi. Cũng phải thôi khi mà anh ta công việc chất đống như vậy cơ mà.
"Kim Ngưu!"
Ngưu vừa định quay đi thì một bóng hình vội vã thở hồng hộc chạy tới như thiếu dưỡng khí mà thở lấy thở để.
Kim Ngưu giật mình nói:"Anh... không sao đấy chứ?"
Xử nữ ngẩng đầu đứng thẳng người dậy, vì chạy trong thời tiết lạnh mà mặt anh đã đỏ bừng tay cũng lạnh đến đông cứng. Giọng anh khàn khàn bảo Ngưu:"Xin lỗi vì để em đợi, anh đã cố xin nghỉ hôm nay"
Nhưng đám hội học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-ngong-cuong-cua-nhung-ke-phan-dien/2575939/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.