Chương trước
Chương sau
Editor: Wave Literature

"Cậu ta có phải bị gì không vậy? Tại sao cậu ta lại tách vỏ tôm cho vị hôn thê của tớ chứ?"

"Ai cần mấy con tôm của cậu ta đâu chứ?"

Trong khi Lục Bôn Lai vẫn đang phàn nàn giận dữ, trên đĩa của nam sinh kia lại xuất hiện đống khổng lồ thịt tôm đã bóc vỏ một lần nữa.

"Cậu ta vẫn đang bóc vỏ tôm sao? Cậu ta không thể nào lại nghĩ đến việc tiếp tục đưa chúng cho vị hôn thê của tôi như thế đúng không? "

"Làm ơn, làm ơn, làm ơn đi, đưa nó cho đàn em bé nhỏ đi mà, đưa nó cho đàn em bé nhỏ đi mà,…."

Trước khi Lục Bôn Lai có thể lặp lại câu này lần thứ ba, đột nhiên cảm giác một ý muốn xuyên thấu lạnh lùng đang hướng thẳng về phía mình khiến cậu cảm thấy rùng mình. Khi ngẩng đầu lên và nhìn thấy ánh mắt của Lâm Giang đang hờ hững nhìn chằm chằm vào mình, cậu ngay lập tức mở một nở cười xinh đẹp "…Trời ơi, cậu nên đưa những chiếc đĩa này cho đàn em bé nhỏ. Không thể nào, đàn em bé nhỏ lại không thích những con tôm cậu lột đâu!

Bị thúc đẩy bởi bản năng sinh tồn, Lục Bôn Lai miễn cưỡng vặn vẹo lời nói của mình. Sau đó, trở lại với giọng nói trang trọng, cậu quay lại chủ đề chính từ lúc nãy "Ông chủ, sẽ không tốt đâu nếu cứ để cậu ta làm theo ý mình như vậy. Chúng ta cần tìm cách ngăn cậu ta lại đi!"

"Cậu phải biết người gần nhất với tháp thiên văn là người đầu tiên chạm đến được mặt trăng. Mặc kệ vẻ ngoài trông tồi tàn, hành động của anh ta lại khá ân cần và tỉ mỉ. Tôi nghe nói rằng phụ nữ dễ dàng bị rung động bởi những cử chỉ nhỏ nhặt như thế đấy…"

Lâm Giang cảm thấy Lục Bôn Lai đang thốt ra những lời vô nghĩa, anh hướng ánh mắt hoài nghi về phía sau "Cậu có chắc mọi phụ nữ đều bị lay động bởi những cử chỉ nhỏ nhặt này không?"

"Tớ chắc chắn!" Lục Bôn Lai ưỡn ngược tự tin trả lời. "Tớ đã thức suốt đêm để đọc xong năm cuốn tiểu thuyết "CEO độc tài", vậy nên không thể nào sai đâu!"

Lâm Giang tiếp tục nhìn Lục Bôn Lai, ngoài sự hoài nghi, trong ánh mắt, còn có một thứ gì đó giống như là khinh bỉ trong mắt anh ta, như thể anh ta đang nhìn một kẻ ngốc.

Tuy nhiên, Lục Bôn Lai lại tiếp tục lên tiếng bảo vệ chính mình, "Ông chủ, cậu chưa từng nghe câu nói "Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng" hay sao? Tớ bắt đầu đọc tiểu thuyết "CEO độc tài"để hiểu hơn về tâm lý sâu bên trong phụ nữ. Bằng cách biết họ quan tâm những gì, tớ có thể cải thiện năng lực tán tỉnh Lăng Nộ An của mình…"

"…Để tớ nói cho cậu nghe, thực sự có vô cùng nhiều kiến thức có thể sử dụng trong cuốn tiểu thuyết đấy. Chỉ cần nam chính giúp nữ chính làm ấm bụng vào mùa dâu của họ thôi cũng làm cho họ cảm thấy xúc động rồi. Thậm chí còn có một người đã yêu nam chính vì giày cao gót của cô ấy hỏng và anh ta bế cô ấy về …"

"…Hơn nữa, ông chủ à, làm sao mà cậu khẳng định phụ nữ sẽ không bị lay động bởi ai đó bóc vỏ tôm cho họ chứ?"

Lâm Giang bắt đầu chớm lên những hoài nghi về lý luận của mình, nhưng lời cuối cùng của Lục Bôn Lai đã dấy lên sự chấn động trong lòng anh.

Tôi thà trở thành người đàn ông tệ hại còn hơn để một tên khác theo đuổi Thi Yến làm điều đó! Với suy nghĩ này trong đầu, ánh mắt Lâm Giang nhanh chóng quét xung quanh trước khi cuối cùng rơi vào một chú trung niên béo mập với đôi môi đang dính đầy dầu. Anh bước đến gần chú ta và thì thầm vào tai chú.

Người chú này cho anh một cứ chỉ "OK". Nhét một nắm tôm càng vào miệng, chú ta đứng lên và bắt đầu đi thẳng đến bàn của Thi Yến trong khi miệng thì nhồm nhòm nhai.

Chẳng mấy chốc, chú này dừng lại ngay trước người nam sinh đã bóc vỏ tôm cho Thi Yến và Lăng Nộ An, với nụ cười rạng rỡ chú ta gọi to "Em yêu!"

Ngay sau đó, chú ta chuyển sang ôm nam sinh và trao một nụ hôn mạnh bạo lên khuôn mặt của người này "Thật là một sự trùng hợp ngẫu nhiên! Anh không nghĩ anh sẽ gặp em ở đây đâu. Kể từ đêm em rời xa anh, em có biết là anh nhớ em nhiều dường nào không?"

Chú này không cho nam sinh cơ hội để giải thích gì cả, chú ôm chặt lấy cơ thể cậu ta như để bóp nghẹt những lời nói được thốt ra.

Cách đó không xa, Lục Bôn Lai quan sát mọi người trên chiếc bàn ấy từ từ nhìn họ trong sự ngạc nhiên và kinh hoàng….

Cuối cùng người chú cũng buông đôi tay nắm lấy nam sinh và rời đi, bên cạnh đó cũng không quên việc tỏ ra vô tình làm rơi đĩa thịt tôm mà nam sinh chỉ vừa mới bóc.

Nhìn toàn bộ khung cảnh đang xảy ra này, đôi mắt Lục Bôn Lai trừng to một lúc lâu vì shock, sau đó cậu ta đột ngột quay sang Lâm Giang và bắn về phía anh một ngón tay cái "Nói đến việc nghiền nát đào hoa, tớ không tôn trọng bất cứ ai hơn cậu. Ông chủ, cậu thực sự là Sát thủ hoa đào đó!"

- --

Hoa đào là một trong những loài hoa được dùng để giải thích trực tiếp những điều có liên quan đến sự lãng mạn và tình yêu. Ví dụ: "hoa đào may mắn" đề cập đến một người gần đây gặp nhiều may mắn trong các mối quan hệ tình cảm lãng mạn, "thử thách hoa đào" để chỉ một người sẽ trải qua thời kỳ hỗn loạn do các mối quan hệ của mình,.v..v
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.