Chúng tôi thắng nên được tham gia vào vòng trường, chắc đôi uyên ương nào đó cay lắm.
Chẳng ai ngờ được chúng tôi sau khi thắng vòng trường lại tiếp tục tham gia vòng huyện, rồi lại thêm vòng tỉnh, lâu dần tôi với Khánh Minh thành "bộ đôi bất diệt" trong bộ môn cầu lông đại diện cho trường, chúng tôi như mảnh ghép hoàn hảo cho nhau, cứ thế mà hợp thành nhất khuấy đảo trong bộ môn cầu lông.
...
|Hiện tại|
"Đúng thật, chỉ có cậu ấy đánh hợp với mình..."
"Ai?"
Tôi đang ngồi nghỉ ở ghế đá đăm chiêu nhớ về quá khứ thì Đức Vũ nó bất chợt lại gần hỏi tôi, tôi giật mình quay qua nhìn cái vẻ tò mò của nó.
"Không gì, mà mày không đánh đi lại đây làm gì?"
"Chán, tao chấp 10 thằng Kiệt cũng chưa chơi lại tao"
"Gớm mày thì ghê rồi"
"Hơn mặt mày"
Tôi với nó lại chửi nhau tiếp, được chốc chuông reo thì tôi vội đánh nó cái rồi chạy tụt mạng vô lớp, nhưng chân một mẩu mà đòi thoát sao, nó nhanh chóng tóm cổ tôi lại mà đánh lại tôi mấy phát, đau vãi l*n.
...
"Thanh Hạ, chiều đi đánh cầu lông không?"
"Có người ấy thì tao đi"
"Khiếp con simp chúa, riếc không có nó mày như thiếu oxi"
"Kệ tao mày"
"Rồi rồi để tao đi rủ nó cho được chưa"
Tôi nghe thế cười híp cả mắt, Nhã nó nói xong cũng bất lực tới bảo thằng Kiệt rủ thêm Đức Vũ cho tôi. Tôi thì cứ vui vẻ đung đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-nay-co-cau/3327081/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.