Lúc này đây hai ánh mắt chạm nhau rồi nhìn một hồi lâu, khoảnh khắc này cô cứ nghĩ mình là bạn gái của anh vậy thật sự nó rất là thâm tình. 
" Chính Hàm đồ ăn đến rồi anh mau ăn thử đi " 
" Được " 
Nghe cô nói thì anh mới quay trở về thực tại,thực sự lúc nãy trong ánh mắt đó có chất chứa biết bao sự hồn nhiên.Đúng thật cô gái này quá là hồn nhiên và ngây thơ ấy vậy mà suốt 3 năm học ở đây anh chẳng biết gì cả và đây đúng là một là một sự thiếu xót lớn.. 
" Yến Tư,em ăn đi " 
" Vâng,cảm ơn anh " 
Yến Tư nhận lấy xiên thịt rồi bỏ vào miệng, miếng thịt mềm thơm ngon khiến cho cô không thể nào cưỡng lại mà ăn 4 xiên liên tục. 
" Anh đâu có giành với em đâu " 
" Tại đồ ăn ở đây quá ngon,mà anh thấy đồ ăn ở đây như thế nào" 
" Ừm, cũng khá là ngon " 
" Ngon là được,vậy anh ăn nhiều vào.Ở đây có khoai tây chiên nữa anh ăn đi,món này ngon lắm " 
Chính Hàm bị dị ứng với khoai tây chiên,khi anh còn nhỏ đã không ăn được món này rồi chỉ cần ăn một chút thì sẽ bị nổi mẫn đỏ cho mà xem.Lúc này anh có chút chần chừ bởi vì không biết nên ăn hay là không.. 
" Chính Hàm anh không thích ăn thì thôi " 
" Không có,anh thích ăn mà " 
" Ừm,vậy anh ăn cho hết đó thức ăn không được lãng phí đâu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-nam-than-cua-rieng-em/3404701/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.