Lục Nhiên ơi! Huhu....... cậu có làm sao không hả? Bị thương có nặng không...huhu!Lung Linh vừa mới vào liền lo lắng hỏi han bạn mình các thứ.
- Tớ không sao chỉ bị chấn thương ngay vùng đầu thôi!
- Hu hu bạn của tôi! Bị quấn băng đầy đầu như vậy mà còn kêu không sao?
- Khóc cái gì chứ! Tớ không sao mà! Lục Nhiên an ủi bạn mình vỗ về.
- Thế cậu biết ai là người gây tan nạn cho cậu không?
- Không! Lúc ấy tớ nhớ rằng tớ đang băng qua đường thì đột nhiên có chiếc xe tải vượt đèn đỏ lao nhanh về phía tớ nhưng tớ né không kịp nên thành ra bây giờ.
- Xe tải vượt đèn đỏ sao? Còn cố tình lao nhanh về phía cậu. Lung Linh thấy trong chuyện này chắc chắn có điểm đáng ngờ.
- Tớ cũng chẳng biết! Lục Nhiên nhún vai
- Thôi được rồi! Cậu nằm xuống nghỉ ngơi đi, tớ ra ngoài một chút rồi sẽ vào.
Lung Linh đỡ Lục Nhiên nằm xuống rồi đắp chăn cho cô. Sau đó Lung Linh ra ngoài đóng cửa lại và bắt đầu nhấn nút gọi điện.
- Alo! Hàn ơi! Anh điều tra vụ này giùm em với!
- Huhu..... Linh ơi! Em đi đâu chiều giờ thế? Anh ngủ trưa dậy chẳng thấy em đâu.
Từ lúc hai người quen nhau dường như không lúc nào là Cố Hàn không bám theo Lung Linh. Nhiều lúc ra đường người ngoài nhìn vào liền biết ai là người làm chủ căn nhà. Trưa nay Lung Linh đang ngủ thì Cao Tần gọi điện báo Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-nam-ay-gio-ra-sao/2895991/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.