' Tôi một mình nơi hành lang lộng gió
Chờ cậu mãi mà chẳng thấy cậu đâu '
Trong lòng mỗi người đều có một người không thể chạm tới nhưng cũng không nỡ buông bỏ
Đó chính là tâm trạng của Nam vào lúc này
Cậu buồn bực?
Cậu không có quyền
Cậu giận dỗi?
Cậu cũng không có quyền
Cậu chỉ biết quan tâm tới cô ấy thật nhiều
Thà cô ấy cứ ngu ngốc mà không ra tình cảm của cậu còn hơn hai người lạnh nhạt rời bỏ nhau...
" Nghĩ gì mà đần người ra thế? " Tôi đi ra ngoài thì thấy hắn
Hôm nay hắn tâm trạng ra phết
Buồn? Ủ rũ?
" Tôi đang nghĩ có nên đi học thêm hay là không " hắn thở dài rồi nói
" Cậu phải đi chứ, có một mình tôi đi thì chán lắm "
" Tưởng có Phong là cậu vui? "
" Bé mồm thôi, ai mà nghe thấy thì chết " Tôi nhìn ngang ngó dọc xem có ai nghe thấy câu nói của hắn hồi nãy không
Mặc dù tôi chưa một lần thừa nhận thích Phong trước mặt hắn nhưng tôi dám khẳng định là hắn thừa biết điều đó
Bởi lẽ vài lần đi chung với hắn mà thấy Phong thì tôi lại đắm đuối nhìn theo cậu ấy
Cũng vì vậy mà mấy lần suýt ngã xuống cống
Những lần đó đều là hắn kéo tay tôi
Chứ không đã sml dưới cống rồi
Bị người ta biết vì ngắm trai mà té cống thì nhục đéo có chỗ chui
" Vào lớp đi, thầy sắp lên rồi "
Hắn gật đầu nhưng chưa vào ngay
Thế thì kệ mẹ cậu
Tôi đi vào trước
Nam ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-nam-ay-cau-va-toi/192294/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.