Tối hôm đó
Buổi tối, tôi đã suy nghĩ rất nhiều, suy nghĩ nhiều đến nỗi mất mấy tiếng đồng hồ chỉ để ngồi nhìn trần nhà.
Tôi suy nghĩ viển vông, suy nghĩ những điều mà tôi không cho là sự thật.
Tuổi 18, tôi đã có những gì?
Một thanh xuân vụt qua như cơn mưa rào mùa hạ?
Một tình cảm lặng lẽ không xác định được chủ nhân?
Một sự hối tiếc mà cả đời không muốn nhắc lại?
Năm lần bảy lượt hắn thay tôi từ chối tình cảm từ một người khác.
Hắn lại không nói trực tiếp với tôi, tôi cảm thấy trong lòng rất khó chịu.
Cả ngày hôm nay hắn không nói với tôi một lời nào. Hắn giận tôi? Tôi có làm gì sai sao?
Tôi muốn tìm ra một lý do nào đó để ghét hắn nhưng... tôi không làm được!
Bởi vì tôi nhìn ra sự quan tâm của hắn, hắn giúp tôi lau bảng, không biết vô tình hay hữu ý tình cảm của tôi lại ngược xuôi không rõ chủ đích.
Tôi luôn tự nói với bản thân rằng mình thích Phong, chính là Vũ Thanh Phong hai năm ở lớp bên cạnh.
Thế nhưng gần đây, tình cảm của tôi không phải đặt trên người Phong nữa rồi.
Lúc nghe Long nói, tôi mới thực sự hiểu ra người tôi thích mới chính là Nam... haha...
......
"Cậu từ chối tôi năm lớp 10, bây giờ liệu có đồng ý lời tỏ tình của tôi không?" Long nhìn thẳng vào mắt tôi nói.
Tôi cười trừ: "Điên hả? Tôi còn lo học nhớ."
Long hơi thất vọng, cậu ta cười: "Là vì cậu thích Nam, thích từ lâu rồi."
Lúc này tôi sững sờ, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-nam-ay-cau-va-toi/1405203/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.