Sáng hôm sau.
Bằng một siêu năng lực nào đó mà tôi đến được lớp.
Công nhận tôi cũng trâu thật, chống lạng chơi hẳn 3 tầng cầu thang.
Nhà trường cũng thật là... chắc khi tôi ra trường thì họ mới yên tâm đầu tư thang máy.
"Ối giồi ôi ViVi đấy à?" Thằng cha Bình nhìn thấy tôi cứ như mừng mẹ đi chợ về.
Tránh xa mẹ ra chút con trai ạ. Mẹ không mua quà cho mày đâu. C.Ú.T
Thằng cha đó nhìn tôi một lượt từ đầu đến chân rồi há miệng cười lớn: "Đấy chưa? Tôi biết ngay mà... Nghiệp quật là có thật há há há."
"Bố thằng điên, tránh đường cho bà." Tôi trừng mắt một cái rồi đẩy thằng đó qua một bên sau đó lết xác về chỗ.
Yên vị ở chỗ ngồi, tôi nhìn qua bàn hắn. Nhi nói Hạnh với hắn ngồi chung. Ngon, dám qua mặt tôi à? Được rồi, để xem tôi xử đẹp cậu như nào.
Ngồi được vài phút, tôi đã cần vào nhà vệ sinh gấp, chống lạng đứng dậy, thằng cha lắm mồm nào đó lại quan tâm thái quá.
"Đâu đó ViVi? Mấy em zai khối 10 còn chưa đến lớp nhá."
"Đờ mờ, cậu bị điên à? Tôi đi đái. Sao nào? Có muốn hộ tống bổn thiếu gia đây đi không?" Tôi chỉ hận không thể đấm vào mặt thằng cha Bình một cái.
Cậu ta cười khan vài tiếng rồi nhún vai: "Xin lỗi, cậu chưa đủ trình để tôi hộ tống."
"Ừ tốt, thế cút ra cho bà đi."
Trăm năm trăm cõi người ta
Bình điên Bình dở đúng là Bình điên!
~ Một lúc sau ~
Nam bước vào lớp, cậu quăng cặp lên bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-nam-ay-cau-va-toi/1405200/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.