🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phía cuối dãy hành lang có một căn phòng bí mật, những tiếng cười man rợ vang ra từ căn phòng ấy. Bóng tối dần chiếm hữu hết cả khu nghĩ dưỡng, bóng đèn nhấp nháy làm tăng thêm phần quỷ dị cho căn biệt thự này.



Tiếng bước chân dồn dập vang lên rất to cho thấy nơi đây rộng đến thế nào, trên tay tên vệ sĩ cầm theo một hộp quà màu vàng lấp lánh, bên ngoài có đính những hạt kim cương cỡ nhỏ kèm theo một lá thư nhìn thì hết sức trang trọng.



Tên vệ sĩ dừng trước căn phòng bí mật tay giơ lên gõ cửa, tiếng gõ vang lên bên trong liền im lặng không phát ra âm thanh nữa. Cánh cửa dần hé mở khuôn mặt già nua hiện ra muôn phần nhăn nhó, lão ta tức giận quát mắng tên vệ sĩ.



"Ta đã nói là khi ta đang làm việc không được làm phiền sao? Bộ bị điếc hả, đúng là cả lũ ăn...'hại'."



Chưa kịp mắng xong câu tên vệ sĩ đưa ra hộp quà lấp lánh, lão ta bị mê hoặc bởi hạt kim cương nhỏ nên vui vẻ nhận lấy hộp quà không cáu gắt nữa.



"Trần gia gửi quà thưa ngài!"



"Lui đi."



"Vâng ạ!"



Lão Lâm tâm trạng đang bực bội bỗng vui hẳn lên, nhìn bên ngoài hộp quà hết sức cầu kì còn kèm theo một lá thư, lão mở ra thấy nội dung bên trong gật đầu hài lòng.



'Hôm nay con trai tôi ghé thăm nơi của ông đã mạo phạm, xin ông hãy nhận lấy món quà nhỏ này.'



"Chậc... cũng gọi là biết điều đó chứ, Hâm Bằng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-ma-toi-bo-lo/2974703/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thanh Xuân Mà Tôi Bỏ Lỡ
Chương 17: Sóng gió nổi lên (2)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.