"Vậy thì tôi có cơ hội theo đuổi em rồi, Hạ Vũ!"
...
"Xin... xin lỗi, Lăng Đằng!" Hạ Vũ rụt tay lại không muốn đụng chạm: "Tớ phải suy nghĩ đã!"
"Theo đuổi em là quyền của tôi, việc em làm là ngồi đó nhìn tôi thực hiện!"
Lăng Đằng dùng hết mọi vốn từ mình có lần nữa nắm lấy tay Hạ Vũ, hiện tại cậu đang hết sức căng thẳng. Tất cả lời nói đều là thật lòng, cậu hy vọng lần này Hạ Vũ sẽ mở lòng cho cậu một cơ hội.
"Hãy mở lòng mình ra đi Hạ Vũ, em xứng đáng có được hạnh phúc. Chứ không phải ngồi đó nhìn hạnh phúc của người ta!" Lăng Đằng nắm lấy tay Hạ Vũ đưa lên môi mình như đánh dấu chủ quyền rồi nói tiếp: "Cho tôi cơ hội cũng chính là cho em một cơ hội. Hạ Vũ, tôi thật sự rất thích em!"
Hạ Vũ bị lời tỏ tình cho bối rối, bây giờ đầu cậu chỉ có mỗi hình bóng của Giai Thụy vậy mà thêm Lăng Đằng làm cho cậu rối não. Hiện tại tâm trí cậu rối bời không biết trả lời làm sao cho đôi bên không mất hòa khí mà vẫn giữ được tình bạn này. Nếu nói về việc mở lòng thì cậu không thể, vì cậu và Giai Thụy chưa chính thức nói chia tay, cũng chưa từng công khai yêu đương bao giờ.
Hạ Vũ rút tay lại lần nữa, ngước mắt lên nhìn người đối diện nói: "Xin lỗi cậu, hiện tại tớ đang rất rối bời. Để khi khác được không?"
Một chút hụt hẫng nhen nhói trong lòng Lăng Đằng, nhưng cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-ma-toi-bo-lo/2974660/chuong-39.html