Duy Dương được chính thức tham gia kì thi học sinh giỏi quốc gia môn Lí, thế nên anh học suốt cả ngày vì chỉ còn gần 1 tháng nữa là thi rồi, chẳng có thời gian nhắn tin hay nói bất cứ cái gì với nó. Mỗi lúc cần hỏi bài lại mặt dày đi hỏi bài Trung Kiên mặt dù mỗi lúc hỏi ngu lại bị anh chửi cho, thế nhưng không biết hỏi ai cả, đành ngậm ngùi im lặng nghe giảng.
Và cuộc sống nhàm chán của nó cứ thế tiếp diễn hết mấy tháng mùa đông không tươi đẹp, nhàm chán đến vô cùng, còn học đội tuyển thì quá là nhàm chán rồi chẳng có gì hay vì toàn học lại cái năm ngoái nó đã được học, và với tình đang suốt ngày đi học đội tuyển muộn vì đơn giản đi học đội tuyển muộn thì đâu có bị trừ điểm thế nên nó cứ đi muộn. Chẳng hiểu từ bao giờ nó học cách đi học muộn như thế nữa, cũng chẳng biết từ bao giờ học cách lười đi học như vậy, hồi trước đâu có như thế đâu. Cô nhắc nó về cái việc đi học đội tuyển muộn tới mức chán cả nhắc rồi, và nó vẫn cứ thế tiếp diễn, có hôm ngủ quên chẳng đi luôn.
Tự nhiên trường nó có trào lưu đan khăn, và cũng không ngoại lệ khi mà nó có hứng thú với mấy thứ này, mặc dù là khăn len mẹ nó bán vài chục nghìn một cái rất đẹp, nhưng mà nó thích tự đan cơ, sẽ tặng quà giáng sinh cho một người bí mật, Quỳnh bị nó dụ dỗ cũng đú trend, và thế là hai đứa rủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-la-anh/1326110/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.