Sáng thứ 3, à không gọi là sáng ngày thứ 3 ở Đà Nẵng, hôm nay hình như không ai phải gọi nó dậy nữa, nó quyết tâm dậy sớm một hôm ra ban công ngắm bình minh và chụp ảnh mây trời trên tầng 16 của khách sạn, ồ không uổng công dậy sớm, vừa nhìn ra biển vừa có gió mát trong một không gian quá tuyệt vời.
Nay đi bán đảo Sơn Trà, nó nhất định không theo cách bánh bèo nữa,thế là mặc quần baggy với áo phông oversize trắng, giày converse và túi tote, nó phải mang theo đồ để nhỡ may có đi biển ướt hết quần áo mất.
Nó ra khỏi phòng đầu tiên, vừa mở cửa ra gặp ngay Duy Dương, ơ sao trùng hợp dữ vậy trời.
" Hi!" Nó tươi cười vẫy vẫy tay
" ÔI suýt giật mình, anh còn tưởng ai"
Nó bĩu môi, ý gì chứ
" Nay thử dậy sớm một hôm xem mọi người có trầm trồ" Nó vênh mặt nói
" Anh không ngạc nhiên lắm"
Nó hơi nhíu mày
" Không, anh phải ngạc nhiên"
" Ơ lúc nãy anh ra ban công đứng, thấy ở ban công phòng em có con bé nào đấy ra ngoài chụp ảnh ấy, lạ thật" Duy Dương giả bộ ngây thơ nói
Nó nhìn anh tò mò, hừmm lẽ nào lúc đấy anh cũng ra ban công hay sao
" Ơ chắc ai chứ không phải em đâu"
Duy Dương phì cười, thế rồi hai đứa đi xuống dưới lầu 1 để chuẩn bị ăn sáng, trong lúc đợi mọi người xuống nó với Duy Dương còn thi nhau chơi chém hoa quả xem đứa nào cao điểm hơn, ơ thế là anh lại thua, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-la-anh/1326093/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.