Suốt những ngày sau đó, ngày nào đến lớp nó cũng nhận được bó hoa để trên bàn, tụi lớp nó thì cứ nhìn nó bằng ánh mắt tò mò,đặc biệt mấy bạn xinh gái, có vẻ như là không thích vì dù sao nó đâu phải là xinh gái nhất lớp mà ngày nào cũng được nhận ra còn mấy đứa xinh gái thì không có. Nó cảm thấy cái tên nào đấy gửi hoa cho nó thật ấu trĩ mà, hoa làm gì, đúng là đẹp nhưng tàn cũng vừa tốn tiền vừa chẳng được gì, trong khi nó chỉ thích đồ ăn, không cần biết của ai chỉ cần không có độc nó sẽ ăn.
Và hôm nào cũng vậy, nó chỉ mất công đi tặng hoa cho cô chủ nhiệm rồi mấy cô bộ môn, lúc nào các cô cũng vui vẻ nhận thôi, vả lại nếu nó vứt thì người ta sẽ gọi là cứ xử không tôn trọng người tặng, oke thôi mà mang về nhà thì mẹ sẽ đấm cho không trượt phát nào. Hừmm nó biết thừa là của ai ra chứ, chẳng qua là chẳng muốn nói gì thôi.
Nó đến lớp thấy Quỳnh đang ngồi mân mê mấy cánh hoa hồng, còn lấy điện thoại ôm hoa chụp ảnh như thật
" Thích lắm à?" Nó phì cười
" Trời má giá như tao cũng được tặng"
" Vậy xem như tao tặng mài đi"
" Cũng được thôi"
Quỳnh thích thú ôm bó hoa, haizz nó thích hoa nhưng chẳng thể nào mang về nhà, buồn ghê.
Dù cho từ giờ tới cuối năm học cũng còn hơn 1 tháng nữa lận, ngayc nào cũng tặng hoa thì nó cũng chẳng thể thay đổi cái nhìn về hắn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-la-anh/1326072/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.