Buổi tối nó làm xong bài tập nên chơi game cùng Trung Kiên với Duy Dương, vào trận nhưng nó bận ăn bánh, núp vào một chỗ ăn cho hết cái bánh rồi mới chơi, hic nó còn chưa có súng mà
" Ế giờ sao? Em chưa có súng này"
" Kệ chứ" Là giọng Trung Kiên
" Hừmmm nhanh không chết mất thì sao? Bọn nó bắn em này" Nó la làng lên
" Vào cái nhà đối diện ấy, chỗ tao với Dương ấy, có khẩu AKM nhường mày đấy"
Nó vội vàng chạy vào nhà đối diện, vào đến nơi súng chẳng thấy đâu, thấy hai tên đấy đang đứng đó
" Súng đâu? AKM của em đâu?"
" Sao mài dễ tin người vậy" xong là một tràng cười của Trung Kiên, Duy Dương cũng cười
" Thôi ta nghỉ chơi"
" Thôi anh nhường cho này, khổ thật, anh nói được giải nhì không tin, thằng dở hơi này nó lừa thì tin, bộ anh không đáng tin vậy sao" Là Duy Dương nói
" Anh có biết hôm nay số em nhọ thế nào không?"
" Ờ anh thấy em được tỏ tình. Haha"
What???? Sao biết? Chắc lại Trung Kiên nói cho xem,mà sao Kiên biết nhỉ? Lúc đấy anh có ở đó đâu ta?
" Trung Kiên, anh lại đi nói gì đi"
" Mài dở hơi à, bọn nó share ầm ầm trên facebook mà mài không thấy ư?"
" Hử?" Nó đứng hình vài giây, ngày hôm nay đúng là nó chưa hề đụng vào facebook đã thế tắt hết thông báo từ trưa để xem phim cho đỡ bị làm phiền, xong rồi ngủ đến chiều, đúng là chưa thấy gì thật, mà cái gì không biết, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-la-anh/1326068/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.