Bạch Hiểu Nhiên thoáng sững sờ, nhưng ngay lập tức nở nụ cười, nhìn về phía Hạ Thiên Vũ, nói: 
“Nói là quá khứ, tôi vẫn nợ cô một lời xin lỗi. Nhưng tôi không nói được, bởi vì lòng tự tôn của tôi rất lớn. Lần này tôi muốn hợp tác với Hàn thị là thật lòng vừa ý với điều kiện mà bên cô đưa ra, không hề có ý khác. Hơn nữa, tôi cũng không nhận mình là người công tư phân minh, nhưng với cô, chúng ta dường như cũng không quá thân thiết để tôi làm trái với nguyên tắc của mình.” 
Hàn Tiểu Tịch nghe xong, trầm tư suy nghĩ, sau đó lịch sự gật đầu, khóe môi hơi nâng lên: 
“Được rồi, Bạch tổng, cô nói đúng. Sáng mai tôi sẽ gửi lại bản hợp đồng được chỉnh sửa theo ý của cô, chiều mai chúng ta sẽ ký kết nếu cô đã vừa ý. Còn chuyện quá khứ, tôi vẫn nên nói một câu, tôi chưa tha thứ cho cô, nhưng tôi cũng sẽ không nhớ đến nó nữa.” 
Dứt lời, cô đứng dậy, chỉnh lại chiếc váy trên người mình, khoác tay Hạ thiên Vũ đi ra ngoài, đến cửa, cô quay người lại, nở nụ cười chuyên nghiệp: 
“Bạch tổng, tôi đợi cô ở bữa tiệc.” 
Coi như là khúc mắc quá khứ được giải quyết rồi, nụ cười trên môi Bạch Hiểu Nhiên càng đậm hơn, cô có vẻ không kiềm chế được tâm tình, ôm chầm lấy Grey ngu ngu ngơ ngơ ngồi bên cạnh, im lên má trái của anh một dấu son đỏ hồng, đôi mắt hồ ly cong lên, đôi môi đỏ mọng tìm đến môi của Grey, hôn sâu. 
*** 
Ngày hôm sau, Hàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khong-nuoi-tiec/1472395/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.