Ngày đấu thầu rơi đùng vào ngày chủ nhật, hôm đó cô được nghỉ, ở nhà rảnh rỗi không có việc gì làm, Hạ Thiên Vũ nói muốn cô tham gia cùng mình, chỉ cần đứng bên cạnh thôi cũng được, lấy thân phận là bạn tiệc. 
Hàn Tiểu Tịch cũng muốn đi, ban đầu không dám mở lời vì còn mối quan hệ giữa hai người, nhưng khi biết cách tổ chức của buổi đấu thầu này, cô cũng không từ chối nữa. 
Dưới sự tư vấn của Lục Tuyết Nhi, cô nàng có tiếng trong ngành báo thời trang, cô chọn một chiếc váy dạ hội màu xanh đen, điểm xuyết trên tà váy bồng bềnh là những viên đá nhỏ lấp lánh. Chiếc váy theo đúng thiết kế thì được xẻ ngực khá sâu, Hạ Thiên Vũ vừa nhìn thấy, khuôn mặt lập tức đen lại, không nói không rằng gì mà kéo cô lại phòng thay đồ, lại nồng nhiệt ôm hôn cô một hồi. Trong lúc cô còn đang thở dốc, thì tiếng anh vang lên sát bên tai: 
“Không được hở như thế. Bộ váy này chỉ có thể mặc cho anh xem thôi.” 
Nhưng cô lại quá ưng ý chiếc váy này. Chất liệu của chiếc váy này là vải voan mềm mịn, mỏng nhưng lại không mỏng, có độ bay vừa phải, lại thêm những viên đá phía trên, kết hợp cùng màu xanh đen như một bầu trời đêm đầy sao sáng. Lục Tuyết Nhi cũng biết được sơ sơ mọi chuyện thông qua nét mặt của nam thần một thời. Cô lắc đầu, có chồng khổ thế đấy, mặc quần áo đều phải kín đáo. Nhưng quả thật, nhìn Hàn Tiểu Tịch mặc chiếc váy xẻ sâu kia, đến cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khong-nuoi-tiec/1472343/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.