Những cánh hoa màu trắng, hồng, đỏ sẫm đan xen, đang thi nhau khoe sắc. Thời gian trôi qua, chớp mắt đã tới mùa hoa mận nở rồi. Từng bông hoa nhỏ nhắn dần bung lụa, dùng hết sức sống mà nó có để thể hiện rằng mình là bông hoa đẹp nhất.
Trong Hoa Lục Viện lại càng đẹp hơn, cây nào cây nấy đều có bông hoa xinh đẹp với những cánh hoa mềm mại lại kiên cường điểm xuyết cho màu xanh lá trông càng thêm nổi bật. Chỉ cần một trận gió nhẹ thổi qua, lại xuất hiện một cơn mưa hoa động lòng người.
Từng cánh hoa nhẹ nhàng quyện lại với gió trời, rồi lại nhẹ nhàng rơi xuống đất, không phát ra bất kỳ tiếng động nào, yên lặng nhưng lại không che được vẻ đẹp thanh thuần mà nó vốn mang trong người. Giống như Hàn Tiểu Tịch, cô nằm đó, yên bình đến lạ thường, nhưng dù cho có như vậy, nét đẹp trong cốt tủy của cô vẫn không hề bị che lấp.
Hạ Thiên Vũ mở cánh cửa sổ ra, những tia nắng nhè nhẹ từ bên ngoài chiếu rọi vào trong, chẳng mấy chốc, khắp căn phòng đã tràn ngập mùi nắng mới cùng với đó là mùi hương từ những chùm hoa mận bên ngoài.
Hương hoa mận ume rất thơm, là mùi thơm không quá nồng, cũng không quá nhẹ, cho dù có trồng nhiều như vậy, hương hoa vẫn ngọt ngào, vẫn tỏa ra mùi hương khiến người ta say đắm. Từ khứu giác, hương vị ngọt ngào đó ngấm dần vào từng sâu bên trong, dần dần thấm cả vào trái tim.
Ngắm nhìn khuôn mặt của cô, có thịt hơn một chút rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khong-nuoi-tiec/1472309/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.