Diệp Linh Hồng bước vào phòng bệnh, ngay đúng lúc một vị bác sỹ đang chuẩn bị rút máy thở của cô ra. Bà ấy đi tới, cất giọng lạnh lùng: 
“Dừng lại.” 
Phòng bệnh vốn đang yên lặng, bị một câu nói này của bà, ai nấy đều giật mình, bác sỹ đứng bên giường cũng dừng động tác. Sau đó, ông ta quay người lại, đánh giá Diệp Linh Hồng một lượt rồi nhíu mày nói: 
“Vị phu nhân đây cần gì thì hãy tới phòng khám, đây là phòng bệnh, không phải người thân và người có phận sự thì miễn vào.” 
Diệp Linh Hồng khôi phục dáng vẻ thanh tao, cao quý: 
“Tôi là người nhà bệnh nhân của con bé.” 
Nói xong, bà đưa tay chỉ về phía Hàn Tiểu Tịch, thấy vẻ mặt vị bác sỹ kia có vẻ không tin, bà tiếp tục nói: 
“Đợi tôi, cho tôi 15 phút, à không, 10 phút thôi, tôi sẽ chứng minh được điều này.” 
Nói xong, bà lấy điện thoại, nhấn một dãy số rồi gửi một tin nhắn, chưa đầy 10 phút sau, viện trưởng đã xuất hiện trong phòng bệnh. 
“Hạ phu nhân, sức khỏe của bà có chỗ nào không tốt sao?” 
Diệp Linh Hồng lắc đầu, 
“Lão Quảng, tôi đến kiểm tra vết thương ở chân, nhưng cũng không có gì đáng ngại, chỉ là, con dâu tương lai của tôi thì có chuyện.” 
Viện trưởng Quảng là người bạn học cũ của Diệp Linh Hồng, sự xuất hiện của ông, cùng với thái độ khiêm nhường khiến các bác sỹ, y tá trong bệnh viện bắt đầu tò mò về thân phận thật sự của Diệp Linh Hồng. Viện trưởng Quảng nghe đến mấy từ ‘con dâu tương lai của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khong-nuoi-tiec/1472307/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.