🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Mẹ, con sẽ đưa Tiểu Tịch tới Nhật Bản, cũng chưa biết là bao giờ mới trở về, nên nếu mẹ có thời gian hãy tới thăm cô ấy nhé.”

Trong phòng khách, Hạ Thiên Vũ ngồi đối diện với Diệp Linh Hồng. Bốn năm trôi qua, vậy mà nhan sắc của bà vẫn không hề thay đổi. Dường như vừa từ một bữa tiệc nào đó trở về, bà ấy vẫn mặc nguyên chiếc váy màu xanh đen sang trọng, mái tóc nhuộm nâu được búi thấp ở phía sau. Diệp Linh Hồng uống một ngụm trà, sau đó đặt chiếc tách xuống, nhìn anh nghi hoặc nói:

“Con có thể chăm sóc cho con bé được không? Nếu không, mẹ sẽ lui lại ngày ra mắt thiết kế mới sau đó cùng hai đứa sang đấy.”

“Không cần đâu mẹ, con có thể làm được mà. Con muốn hai chúng con có thời gian yên tĩnh.”

Hạ Thiên Vũ lãnh đạp từ chối. Đây không phải là lựa lời từ chối mà là mục đích thực sự của anh. Anh muốn cô được an yên một khoảng thời gian. Trong nửa năm đầu cô hôn mê, anh không thể ở bên cô, đã khiến cô phải chịu sự lợi dụng dơ bẩn, táng tận lương tâm của những con người kinh tởm, máu lạnh, vô nhân tính kia. Vài năm qua, cô vẫn luôn bị làm phiền. Một phần cũng do anh, thế nên, bây giờ anh muốn ở với cô, chỉ hai người mà thôi.

Anh không biết rằng có nên mong cô tỉnh lại hay không nữa. Cô cứ ngủ mãi như vậy cũng tốt. Ít ra cô không biết được sự tàn khốc của cuộc sống hiện thực này. Nhưng, cô cứ không chịu tỉnh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khong-nuoi-tiec/1472305/chuong-100.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.