Anh và cô vẫn tiếp tục ngồi cùng nhau như năm lớp 10, bây giờ đã chia lớp, nên có thêm một số bạn học mới. Là ban tự nhiên nên đa số học sinh trong lớp là con trai, nếu tính cả bạn học tiểu Tịch thì có 9 bạn nữ. 
Tiết học đầu tiên vẫn là giới thiệu bản thân, làm quen các bạn mới như lúc mới vào trường. Hàn Tiểu Tịch nhìn xung quanh lớp, chỉ thấy vài gương mặt hơi quen quen, còn lại đều xa lạ. Cô bỗng đảo mắt xuống bàn đằng sau. 
Khuôn mặt lạnh lùng của cô thoáng qua vẻ kinh ngạc, nhưng rất nhanh chóng, lại khôi phục dáng vẻ bình thường. 
Bạn học nữ ngồi bên dưới cười tươi nói: 
“Nữ thần, xin chào, chúng ta là bạn cùng lớp rồi.” 
Cô mỉm cười, một nụ cười nhẹ, nhàn nhạt: 
“Cậu là Lục Tuyết Nhi? Xin chào.” 
Lục Tuyết Nhi kích động: 
“Cậu vẫn nhớ mình à? Mình nghĩ cậu đã quên rồi chứ.” 
“Ừm, chưa quên.” 
Lục Tuyết Nhi nhìn cô, nói: 
“Cậu xuống chỗ mình ngồi một lát được không, mình muốn nói chuyện với cậu một lát, bàn mình cũng chỉ có một người thôi.” 
Cô trầm mặc, suy nghĩ một chút, rồi cũng gật đầu. Lớp học này, có thêm nhiều bạn mới, cô vẫn nên làm quen với một số bạn thì tốt hơn. 
Cô quay sang nói nhỏ với Hạ Thiên Vũ, rồi đeo luôn balo xuống ngồi cùng Lục Tuyết Nhi. Thấy cô đồng ý nói chuyện cùng mình, Lục Tuyết Nhi mừng rỡ hiện rõ lên khuôn mặt. 
Hai người nói chuyện liên quan đến lần suýt đuối nước của cô, rồi Lục tuyết Nhi hỏi sở thích của cô, rất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khong-nuoi-tiec/1472220/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.