"Duy nhiên, cậu đừng nói bậy!" Loan Mộng đỏ mặt.
"Tớ nói bậy sao? A Tĩnh, tớ nói bậy à?" Thẩm Duy Nhiên sớm đã phát hiện Trần Tĩnh đang xem kịch vui, nếu đã vậy, sao không kéo cô ấy vào?
"Hình như không có!" Trần Tĩnh bất lực. Mỗi lần đều là họ ầm ĩ, bản thân ngồi cạnh xem kịch, cuối cùng hai người họ lại kéo cô vào, trả lời cũng không đúng, không trả lời cũng không đúng, thật là muốn mắng họ một trận.
"Cái gì là hình như?" Thẩm Duy Nhiên đương nhiên không chịu tha cho Trần Tĩnh. Trần Tĩnh à, cậu xem kịch thoải mái như vậy, đương nhiên phải trả cái giá nhỏ nhỏ nào chứ. Không nói cho rõ ràng, đừng hòng tớ bỏ qua cho cậu.
"Đúng đúng đúng, cậu không nói bậy!" Trần Tĩnh bất lực.
"Duy Nhiên, phim sắp chiếu rồi." Thượng Quan Thành uất ức nói. Anh thề, chờ anh theo đuổi được Loan Mộng, anh nhất định sẽ bảo Loan Mộng rời xa tên điên Thẩm Duy Nhiên này. Có trời biết, trong cuộc đối thoại của ba người, một người sống sờ sờ như anh một câu cũng không chen vào được, điều này thật sự khiến lòng tự trọng của anh tổn thương rất sâu sắc. Nói thế nào nhỉ? Anh là Thượng Quan Thành, vừa tuấn tú vừa nhiều tiền, thường ngày đều là người ta chạy theo đuôi mình, bây giờ vì Loan Mộng, ngày nào anh cũng chạy phía sau, kết quả điểm tốt còn bị bỏ qua, bản thân tốt xấu gì không có công lao cũng có khổ lao chứ!
"Biết rồi!" Thẩm Duy Nhiên khinh thường nhìn. Đang thảo luận ngon lành lại bị Thượng Quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khong-ai-hoang-phi/975622/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.