Giang Thải Dĩnh đi thăm Loan Mộng giống hệt đứa trẻ đi thăm bệnh, Trần Tĩnh không biết nói gì, dù sao hai người cũng không quen thuộc, thậm chí cô còn không biết cô ấy tên gì.
Phát hiện Trần Tĩnh nhìn mình, Giang Thải Dĩnh vội bổ sung phần giới thiệu, xấu hổ nói: "Chào chị, em là Giang Thải Dĩnh, bạn của Loan Mộng."
Trần Tĩnh nhìn cô gái trước mặt, cười nói: "Chào em, chị là Trần Tĩnh, bạn cùng phòng của Loan mộng!"
Giang Thải Dĩnh có chút kinh ngạc: "Vậy chị cũng là bạn cùng phòng với Thẩm Duy Nhiên đúng không?"
"Ừ, đúng vậy, có vấn đề gì sao?" Trần Tĩnh thấy phản ứng của Giang Thải Dĩnh có chút kỳ lạ, nhịn không được mà hỏi lại.
Giang Thải Dĩnh hậu tri hậu giác nói một câu: "Có nghĩa là chị, Loan Mộng và Thẩm Duy nhiên ngủ cùng một phòng?"
"Đúng vậy, chính là như thế!" Trần Tĩnh theo câu hỏi mà trả lời.
Giang Thải Dĩnh đột nhiên có chút khẩn trương, vội hỏi: "Vậy người còn lại trong phòng các chị là ai?" Người còn lại chẳng lẽ là...
"Ngô Tuyết, em quen cậu ấy sao?" Tuy rằng cảm thấy khó hiểu phản ứng của Giang Thải Dĩnh, Trần Tĩnh vẫn trả lời.
Người còn lại quả nhiên là Ngô Tuyết, Giang Thải Dĩnh thầm nghĩ, anh trai nhà mình đúng là đáng thương, hai người kia ở cùng phòng, chắc chắn sẽ không có ngày nào an bình! Vấn đề hình như có chút nghiêm trọng.
Giang Thải Dĩnh bắt đầu rối rắm, ngay cả chuyện hỏi thăm Loan Mộng cũng quên mất.
Cô rời khỏi phòng bệnh, mục tiêu là phòng của Thượng Quang Thành, muốn nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khong-ai-hoang-phi/975596/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.