Thẩm Duy Nhiên quay về phòng bệnh, một mình phát ngốc ngồi trêи giường, cô thật sự không mong có người nhìn thấy sự yếu ớt của mình lúc này, càng không muốn thừa nhận chính cô cũng khϊế͙p͙ sợ, bởi vì cô đã muốn thoát khỏi thế giới này, thậm chí không tiếc lấy tính mạng của mình ra đùa giỡn.
Nhưng Thẩm Duy Nhiên không cho phép bất cứ ai khi dễ Loan Mộng, cho dù chỉ là nói đùa cũng không cho phép, cho dù người kia từng cứu mình, anh ta cũng không được đùa giỡn Loan Mộng như thế.
Thẩm Duy Nhiên cố ý đẩy mạnh cửa tạo ra âm thanh, đúng lúc phá tan sự xấu hổ của Loan Mộng. Loan Mộng đi về hướng cô, khóe miệng cô lại cong lên, nói với Thượng Quan Thành: "Muốn Loan Mộng nhà tôi lấy thân báo đáp thì cũng phải xem anh có bản lĩnh đó không!"
Câu này mười phần là địch ý, Thượng Quan Thành sửng sốt, sau đó cũng phản ứng lại, hi hi ha ha nhìn Thẩm Duy Nhiên: "Chẳng qua là đùa một chút mà thôi, hà tất coi đó là sự thật!"
Tùy ý một câu, không ngờ lại như sấm sét đánh qua, sau này Thượng Quan Thành mới hiểu, thì ra tình yêu giữa anh và Loan Mộng giống như một câu đùa vui, không phải sự thật. Tình yêu của tuổi thanh xuân, ai ai cũng cam nguyện chôn sâu vào đó, không bao giờ thoát ra.
Loan Mộng mỉm cười nhìn Thẩm Duy Nhiên, các cô không cần nhiều lời, bởi vì ăn ý, cho nên chỉ một ánh mắt đã đủ lắm rồi.
Thẩm Duy Nhiên vốn vô cùng cảm kϊƈɦ người con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khong-ai-hoang-phi/975585/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.