"Đương nhiên không phải! Không phải tớ đang bội thường cho cậu sao?" Thẩm Duy Nhiên hỏi lại Trần Tĩnh, lựa chọn nói sang chuyện khác. Buổi đi xem phim này vốn dĩ để cô xin lỗi Trần Tĩnh, Trần Tĩnh cũng biết nhưng vẫn cố ý tìm đề tài, "Nè, tớ mời các cậu tới xem phim chứ không phải tới để nói chuyện."
Thẩm Duy Nhiên cuối cùng cũng thành công thay đổi đề tài. Những người nêm xem phim thì xem phim, có điều bầu không khí giữa họ có hơi xấu hổ, do vậy đều lựa chọn im lặng. Thẩm Duy Nhiên chọn phim kinh dị là vì muốn tạo cơ hội cho Thượng Quan Thành và Loan Mộng, nhưng Thẩm Duy Nhiên không ngờ Loan Mộng không hề sợ phim kinh dị, mà Thượng Quan Thành vốn chờ tới lúc diễn vở kịch anh hùng cứu mỹ nhân lại muốn khóc. Dù tính toán thế nào cũng không ngờ nữ thần không sợ phim kinh dị, cứ như bạn chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến cho nữ thần, nhưng nữ thần lại nói với bạn cô ấy ăn rồi, vì thế nữ thần chỉ ngồi một chỗ nhìn bạn ăn.
Được thôi! Nếu nữ thần không sợ, vậy mình ra vẻ sợ vậy. Thượng Quan Thành nhìn màn hình, đột nhiên nắm lấy cánh tay Loan Mộng: "Mộng Mộng, có quỷ! Em có sợ không..." Đôi mắt đáng thương cứ chớp chớp nhìn Loan Mộng.
Loang Mộng muốn bẻ tay Thượng Quan Thành ra, nhưng Thượng Quan Thành lại nắm quá chặt, hơn nữa anh lại cố ý, Loan Mộng sao có thể thoát được?
"Anh mau buông tay!" Loan Mộng không làm được gì, đành trừng mắt nhìn anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khong-ai-hoang-phi/2075515/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.