Thời thanh xuân của mỗi người thì chẳng bao giờ trống rỗng, nó luôn đầy ắp niềm vui hay sự đau đớn buồn bã đối với mỗi người... còn đối với Lục Sam - cô bạn thân từ thời cấp 2 của tôi thì thanh xuân lại là nỗi buồn không đáy.
Năm tôi mới được chuyển về trường cấp 2 ở đây thì Lục Sam là người bạn đầu tiên bắt chuyện với tôi. Cô ấy nở nụ cười tỏa nắng gửi lời muốn kết bạn với tôi. Cô trông như thiên thần trong bộ đồng phục, mái tóc dài thả xõa làn da trắng hồng sờ vào có chút mềm mịn, nhất là đôi mắt trong veo không bị che bởi tóc mái. Ấn tượng đó đối với tôi vô cùng sâu sắc. Tôi lúc đó chỉ là cô nhóc nhút nhát e dè,thêm vào việc tôi có cái tên hơi đàn ông một chút Bùi Nhật Hoàng, mái tóc cắt ngắn khiến tôi có chút ngộ nghĩnh, thêm thân hình nhỏ nhắn trông như một học sinh lớp 5 vậy. Lục Sam thì không hề chê cười tôi mà còn dắt tôi đi làm quen với những người bạn cùng lớp. Kể từ đó tôi luôn coi cô ấy như người bạn tri kỉ
Những năm cấp 2 tôi luôn được nghe cô ấy kể về một cậu bạn gần nhà tên Lương Hạo. Nghe cô bảo cậu ta vừa đẹp trai lại vừa học giỏi và còn bằng tuổi chúng ta, nhà cậu ta thì ngay dáp sát nhà cô nên từ bé cô và cậu vẫn luôn dính lấy nhau nên thi thoảng 2 nhà lại trêu : "hai đứa lớn nhanh lên còn cưới nhau nhé". Lục Sam nghe vậy thì luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-kho-quen-2/2773002/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.