Lúc về nhà, Hạ Ngọc đem chiếc khung bó bột tỉ mẩn ghép lại thành một rồi đem đi trưng bày ở chính giữa của tủ sách bên cạnh bàn học của cô.
Thời gian lại cứ thế thấm thoát trôi đi, chẳng mấy mà chỉ còn một tuần nữa là tới trận đấu giao hữu bóng rổ diễn ra giữa trường trung học Hoa Hạ và trung học Hàn Kinh. Ba ngày cuối tuần này vừa hay cũng là ngày diễn ra kì thi cuối học kì I. Theo thông báo của nhà trường thì kết quả kiểm tra cuối kì sẽ được lấy để sắp xếp lớp tự học vào buổi tối cho các học sinh trong trường. Do đó, mỗi người đều rất cố gắng để được xếp cùng lớp với bạn thân của mình hoặc hơn thế nữa là được cùng lớp với người mình thầm thương.
Buổi chiều hôm đó, Hạ Ngọc cùng với Lục Duy Tùng sánh bước đi tới sân bóng rổ. Trước đó, Lục Duy Tùng đã đưa bộ đồng phục bóng rổ của Hạ Ngọc cho cô. Và sau khi tan học Hạ Ngọc cũng đã thay xong quần áo.
Hạ Ngọc vừa đi vừa vươn tay búi cao mái tóc lên rồi hỏi Lục Duy Tùng.
“Duy Tùng, mấy hôm nữa là thi cuối kì rồi, cậu ôn tập tới đâu rồi?”
Lục Duy Tùng giữ cổng sân bóng cho Hạ Ngọc đi vào rồi đáp lại.
“Mình chỉ ôn mấy môn xã hội thôi, mình khá kém mấy môn đấy. Cậu thì sao?”
Hạ Ngọc đi phía trước, đột nhiên cô quay người lại nháy mắt tinh nghịch với anh một cái rồi nói.
“Mình thì lại đối nghịch lại với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khi-trai-tim-rung-dong/3418390/chuong-48.html