“Lão Quân, ông quen cô bé này à?” - Kiều Mẫn Tuệ nhìn sang người bạn đời Bạch Ảnh Quân bên cạnh, đặt câu hỏi.
Bạch Ảnh Quân gật đầu, đưa tay dìu cánh tay Kiều Mẫn Tuệ đi vào bên trong toà nhà chính.
“Vào trong rồi nói!”
Thấy vậy Hạ Ngọc và Nam An Hy cũng đi theo vào sau. Hà Uy không đi vào, anh chỉ đưa hai người đến đó rồi cũng đi làm nhiệm vụ huấn luyện của mình.
Bạch Ảnh Quân đưa mọi người vào phòng thi đấu đối kháng, ông đi đến tủ đồ lấy một bộ đồ đưa cho Nam An Hy rồi nói.
“Phòng thay đồ bên kia, lên đây đấu với ta một trận.”
“Vâng ạ.” - Nam An Hy tiến lên nhận lấy rồi đi đến phòng thay đồ.
Bạch Ảnh Quân là một ông lão chừng 80 tuổi, có điều, ngoại trừ mái tóc đã hoàn toàn chuyển bạc và khuôn mặt với những nếp nhăn sâu của mình ra, còn lại, có nhìn thế nào cũng không ra đây là một ông lão đã hơn 80 tuổi.
Cái tên Ảnh Quân này của ông có nghĩa là mang dáng dấp của một vị quân vương. Quả nhiên tên xứng với người. Dáng người Bạch Ảnh Quân cao ráo, mặc dù khi về già con người sẽ có xu hướng thấp dần đi nhưng nhìn chiều cao hiện tại của ông chắc cũng phải 1m85. Luận về thân hình thì thân hình ông cường tráng, khuôn mặt cương nghị có chút hung dữ. Ông đứng chắp hai tay sau lưng, hai chân mở rộng bằng vai, nhìn về phía sàn đấu.
Bạch Ảnh Quân từng là một võ sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khi-trai-tim-rung-dong/3386148/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.