Tờ mờ sáng, Nam An Hy bị tiếng chuông báo thức làm tỉnh giấc. Cô ngồi dậy vươn tay tắt báo thức ở cạnh giường. Đoạn cô đứng dậy vươn vai một cái, nhìn sang phía bên cạnh thấy Hạ Ngọc cũng bắt đầu có dấu hiệu tỉnh giấc. Quả nhiên, không lâu sau cô nàng liền ngồi dậy, vẻ mặt ngáy ngủ dụi dụi mắt.
“Ngại quá! Làm cậu tỉnh giấc rồi!” - Nam An Hy ngượng ngùng nói.
Hạ Ngọc vươn tay cào cào lại mái tóc hơi rối, lắc đầu nói.
“Không sao, mình cũng chuẩn bị dậy rồi!”
Vừa dứt lời, điện thoại ở cạnh giường của Hạ Ngọc cũng bắt đầu vang lên những hồi chuông báo thức. Cô nàng vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn mà đang ngáy ngủ lên cứ để báo thức kêu thêm hai, ba hồi chuông nữa đến khi cô bắt đầu tỉnh táo thì mới vươn tay tắt báo thức đi.
Ngày 17 tháng 11, gió mùa thổi mạnh, không khí lạnh chính thức tràn vào Trung Quốc.
Hạ Ngọc vừa bước xuống giường hai tay liền ôm lấy chính mình rùng mình một cái.
“Mẹ ơi, mới sáng ra đã lạnh như vậy!”
Cô nhìn sang Nam An Hy với bộ đồ ngủ mùa thu mỏng manh, có chút hiếu kỳ hỏi.
“Cậu không lạnh sao?”
Nam An Hy nhìn cô, lắc đầu nói.
“Không lạnh lắm.”
Hạ Ngọc gật gù như bà cụ non.
“Vào trong trước đã, vệ sinh cá nhân xong thì đi dùng bữa.”
Nam An Hy hơi dừng bước, như không chắc chắn hỏi lại.
“Mình ăn sáng ở nhà cậu á?”
“Ừm, đúng vậy.” - Hạ Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khi-trai-tim-rung-dong/3358393/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.