Bạn là đứa chủ nghĩa ở nhà (hay cũng gọi là lười). Cứ ngày đẹp trời, thay vì bò ra ngoài, bạn sẽ nằm ườn ra để ngủ. Vậy mà giờ, bạn đang ngồi tại một quán cafe đối mặt với người không quen biết
-F/n, đây là cách giúp tao đỡ mốc meo?
-Ừ- nó tỉnh bơ
Quay trở về vài phút trước,trong lúc bạn đang thấy đời thăng hoa nhất thì vừa lúc con bạn khốn nạn réo ầm nhà
-T/BBBBBBBBBB!!!! Mày biết giờ là mấy giờ rồi không, lết thân xuống đây cho bổn cô nương xem mặt!!!!
-Cái... đỗ đen?
Bạn vội lao xuống với bộ dạng không thể thảm hơn. Tóc rối như một bà góa phụ, áo xốc xếch, mắt nhắm mắt mở
-Mày bị rảnh không? Đang yên đang lành lại qua phiền tao??
Bạn chấn tĩnh lại bản thân và mắng nó. Ấy mà mặt nó vẫn bình thản và bảo
-Má mày bảo tao lôi mày đi ra ngoài phơi nắng cho đỡ mốc meo...
Và giờ, bạn đang ngồi đây
"Má ơi, con muốn về ~"
Giờ bạn chỉ biết thế. Bị lôi vào một cuộc hẹn hò nhóm, nói thật, bạn chỉ muốn đâm đầu xuống đất. Nhìn sang bên đối phương, họ đều rất đẹp trai. Haizz, bạn thở dài. Bạn không hề biết có một chàng trai đang nhìn bạn từ nãy giờ và mỉm cười
-Em là (f/n) và đây là T/b, bạn thân của em, còn đây là V...V
Nó cứ giới thiệu còn bạn cứ mông lung
-Em là T/b? Tên em thật đẹp
-Vâng
-Em thật sự đáng yêu lắm đó
-Vâng
Bạn lười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-image-bts/2578642/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.