Cả hai đến khu trượt băng lúc nhỏ của Nhật Hạ. Nhật Hạ cảm thấy rất hoài niệm nha, trong lòng rất háo hức. Ánh mắt ngập tràn sự hào hứng. Hạo Thiên hài lòng xoa đầu cô rồi thay giày bước vào. Vì hôm nay là ngày thường nên số lượng người trong sân khá vắng, điều này khiến Nhật Hạ rất phấn khích.
Cũng khoảng hơn 1 năm rồi cô không chạm đến đôi giày trượt này. Nếu thầy không nhắc chắc Nhật Hạ cũng xém quên bén đi bộ môn thể thao này rồi. Vừa chạm xuống mặt băng, đôi chân Nhật Hạ đã bắt đầu cảm thấy ngứa ngáy muốn vận động ngay. Hạo Thiên liền bảo cô trượt vài vòng thể hiện tài năng. Nhật Hạ đơn nhiên rất sẵn lòng thực hiện.
Nhật Hạ thả đôi chân lướt nhẹ trên mặt băng tìm cảm giác quen thuộc, đôi chân cô bắt đầu có những bước di chuyển điêu luyện hơn trượt nhanh dần. Cô còn không ngại thể hiện các kỹ năng và một vài động tác xoay vòng trên sân. Nhật Hạ vui vẻ trượt đến chỗ thầy.
“ Thầy vào thử đi ạ.”
Nhật Hạ đưa hai tay về phía Hạo Thiên, anh có chút căng thẳng nắm lấy tay cô. Vừa vào sân chưa được vài bước, anh đã loạng choạng muốn ngã xuống may có Nhật Hạ bên cạnh giúp anh đứng vững.
Nhật Hạ là lần đầu thấy người thầy vạn năng của mình lúng túng như vậy, cố nhịn cười nghiêm túc hướng dẫn thầy.
||||| Truyện đề cử: Cô Dâu Bị Đánh Tráo Của Tổng Tài |||||
“ Thầy thả lỏng người đi ạ, nhìn em này, em nắm tay thầy rồi không ngã được đâu.”
Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-em-bat-dau-la-khi-gap-anh/1730750/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.