Hạ Vi cầm ly cocktail thứ hai trước mặt do dự một lúc lâu, lúc này đầu óc cô đã bắt đầu có dấu hiệu choáng váng, tuy nhiên lý trí vẫn còn khá tỉnh táo, cô tự ước lượng thời gian mà điều tồi tệ nhất kia sẽ xảy ra với mình. Trong đầu bỗng vang lên câu nói ngày trước:
“Hạ Vi, sau này không có anh ở bên tuyệt đối không được uống rượu. Một chút xíu cũng không được. Nghe rõ chưa?”
Cô nhớ chứ… Chính bởi vì nhớ nên cô đã cãi lời của mấy chị quản lý nhà hàng, thà bỏ việc không lương chứ không chịu uống rượu mà khách mời. Vậy mà, hôm nay cô bị cái gì vậy… Cô thậm chí còn muốn uống nhiều hơn một chút. Cô muốn quên đi, quên đi hình ảnh vẫn luôn đeo bám cô cả tối nay. Người ta nói đúng, mắt không thấy thì tim không đau… Trước đây cô chỉ cảm thấy đau khổ còn bây giờ này ngoài đau khổ còn có cả tuyệt vọng.
Cố gắng kìm nén nỗi bi thương trong lòng, không chần chừ thêm nữa, Hạ Vi vươn tay uống cạn ly cocktail thứ hai.
“Hạ Vi! Em không sao chứ?” Cường nhanh nhạy phát hiện ra điều bất thường nơi cô, dường như cô đang có tâm trạng, trong lòng anh có chút sốt ruột.
“Em không sao” Cô hơi nghiêng đầu nhìn anh, gương mặt người đàn ông trước mặt đã bắt đầu trở nên mờ nhạt. Khóe môi khẽ nở một nụ cười chua xót, cô uể oải đứng dậy.
“Em đi ra ngoài một lát”
“Em ổn chứ? Có cần anh bảo người đưa đi không?”
“Không cần đâu! Anh cứ ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-do-em-co-anh-ii/66096/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.