Đến quảng trường đông đúc. Ái Du
lon ton tìm một cái ghế gỗ dài rồi vỗ vỗ vào chỗ bên cạnh, ý bảo Nhất Thiên ngồi
xuống. Anh ngồi xuống, đặt hộp bánh vào giữa rồi mở ra.
Đây là một cái bánh màu hồng nhạt,
bên trên trang trí bánh quy nhỏ hình trái tim, sô cô la trắng, cherry và dâu
tây. Cái bánh nhìn là biết được làm rất tỉ mỉ, vô cùng đẹp, Ái Du cực kì thích,
cứ giục Nhất Thiên cắt ra. Dù sao hồi tối cô hơi khó chịu bụng một chút nên
chưa ăn nhiều lắm, bây giờ nhìn cái bánh quá ngon, nên cơn đói lại sôi lên. Nhất
Thiên mỉm cười:
“Vội gì chứ? Bảo bối phải cắm nến
và ước đã, như thế ngày sinh nhật mới có ý nghĩa.”
“Ok!” Cô gật đầu mạnh một cái. Gì
chứ, cô khoái nhất là thổi nến đấy, chỉ là bây giờ đói nên quên mất.
Nhất Thiên cắm nến thành một vòng
tròn quanh cái bánh rồi châm lửa lên từng cái một. Ái Du nhìn chiếc bánh lung
linh ánh nến mà rung động. Cô nhắm mắt lại, thầm ước: “Tôi ước rằng, tôi sẽ mãi
mãi được ở bên Nhất Thiên, yêu thương, chăm sóc anh ấy.” Rồi Ái Du mở mắt ra,
chu môi thổi phù một cái. Những cái nến được Nhất Thiên cho vào túi. Anh cẩn thận
cắt ra một miếng bánh hình tam giác không to không nhỏ, từng góc cạnh đều hoàn
hảo. Ái Du bĩu môi. Hừ, đến cả cắt bánh cũng cầu toàn như thế.
Miếng bánh có 4 lớp bông lan mềm mại,
ở giữa là kem bơ trộn chung với chút rượu hoa quả. Bánh ngọt mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-diu-ngot/1724153/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.