Ái
Du đang ngồi ôn bài thì có điện thoại. Là mẹ cô.
“Alo
mẹ ạ?”
[Ừ
thì…Du Du à…]
“Sao
vậy mẹ? Có chuyện gì vậy?” Cô bắt đầu hơi lo lắng, hiếm khi mẹ nói chuyện ngập
ngừng như thế này.
[Con…Bố
con bị đuổi việc rồi…]
“…”
“…Thật
ạ?”
[Ừ
thì…nhưng con không cần quá lo lắng, bố con sẽ mau chóng tìm được việc mới, tiền
của quán chè đủ để đóng tiền học cho Dư Hoài và phí sinh hoạt, nếu mẹ cố gắng.
Tiền học của con thì được đóng từ đầu năm rồi…Chỉ là…có lẽ phí sinh hoạt của
con sẽ…mẹ xin lỗi, mẹ chưa thể gửi được…Con có thể vay bạn hoặc đi làm thêm có
được không?]
“Dạ
được! Không sao đâu mẹ. Mẹ cứ cố lên! Bye bye!”
[Ừm,
chào con.]
Ái
Du đặt điện thoại xuống bàn. Cô khẽ thở dài. Ái Du định đi nhờ Kiều Thâm tìm
cho cô chỗ nào cần gia sư, gì chứ chắc việc này anh ấy có kinh nghiệm rồi. Cô
nói thế thôi chứ vẫn mong tìm được chỗ nào làm thêm để gửi cho mẹ thêm tiền, chứ
chẳng lẽ lại xin tiền Nhất Thiên để đưa cho mẹ mình.
***
“…What’s
this?”
“This
is apple, my favourite fruit!”
“What
she is?”
“This
is my mom, Mrs.D! She is very beautiful and kind.”
“Chắc
Susu chăm luyện lắm nhỉ? Mới vài ngày thôi mà đã phát âm tốt thế này rồi, vậy
buổi học của chúng ta kết thúc nhé, đã 8 giờ rưỡi rồi, nhớ ngủ sớm nhé.”
“Good
bye teacher!”
“Good
bye.” Ái Du mỉm cười híp mắt, vẫy tay chào với bé con đang ngồi trên ghế.
Mẹ
của Susu ra tiễn cô. Bà có vẻ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-diu-ngot/1724149/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.