Hôm nay là
hội thao của nhà trường. Sáng nay Ái Du cứ thấy cơ thể là lạ, hơi khó chịu,
nhưng vì chủ quan nên cô vẫn đi thay đồ thể dục rồi xuống sân vận động khởi động
cùng mọi người. Nhã Ân buộc tóc cao, mặc bộ thể dục – cô ở cùng đội chạy tiếp sức
với Ái Du. Ái Du huýt sáo:
“Tiêu Bân
chằm chằm nhìn bà kìa.”
“Hừ, thế
mà bà không thấy An Kiệt nhìn sắp mòn con Lung Linh ở trong đội cổ vũ à? Còn
bên đội bóng rổ nữa, không thấy Bạch Lãng sắp vào sân khởi động rồi mà vẫn còn
tình chàng ý thiếp với Y Đồng à?”
“Hờ hờ…”
Ái Du kiểm
tra điện thoại. Cô rất nhớ Nhất Thiên, mấy hôm nay đều nhắn cho anh nhưng anh
không trả lời, lên lớp tìm anh mới biết anh đều đi học muộn và tan học luôn về
sớm nhất, giờ giải lao thì biến đâu mất tiêu.
Bụng của
Ái Du bắt đầu khó chịu hơn, cô xin giáo viên cho ngồi xuống nghỉ một lúc. Cố
xoa xoa bụng, sao cả người cứ oải oải thế nào ấy nhỉ? Thôi kệ vậy, mong là
không ảnh hưởng đến đội.
Lúc này Nhất
Thiên đang ở biệt thự. Vì anh không tham gia vào hội thao nên không có mặt cũng
được. Điện thoại bỗng reo, là An Lệ.
“Làm sao
thế?”
[Mấy ngày
rồi, mày định thái độ với muội muội đến bao giờ nữa? Nó ủ rũ lắm rồi đấy. Mà
hôm nay nó thi chạy tiếp sức đấy. Mày không đến xem à?]
“…Không”
Bỗng Nhất
Thiên giật mình. Hôm nay là kì kinh của cô ấy mà! Với tính cách của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-diu-ngot/1724142/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.