Regina nhấc tách cà phê lên, nghiêm túc:
“Tôi muốn cạnh tranh công bằng với cô, tôi là người ngay thẳng, không thích dùng thủ đoạn.”
“Không công bằng chút nào, cô Johnson à.”
Regina nhếch môi, cô gái này cũng thật thẳng thắn. Ái Du vẫn giữ vẻ tự nhiên, bình thản nói:
“Không công bằng đâu nhé, tôi là bạn gái chính thức của Nhất Thiên, được bạn bè và người nhà anh ấy quý mến. Còn cô, đối với anh ấy không có danh nghĩa gì, bạn bè anh ấy thì không thích cô, người nhà anh ấy cũng không có hảo cảm với cô. Vậy là thế này thì cạnh tranh quá thiệt cho cô rồi.”
“Tôi và cô rốt cuộc cũng vẫn chưa được 18 tuổi tròn, dọa nạt nhau thế này cũng chỉ là trò hề của bọn trung học mà thôi. Tôi không quan tâm địa vị của cô cao thế nào, nhưng tôi biết rằng dù gì cũng là máu với thịt cả mà thôi, cô chẳng làm tôi sợ sệt gì được đâu. Thừa Ái Du tôi tự biết chừng mực, và tôi nghĩ rằng Arbech và Elisa cũng phải quản tốt con gái mình đấy.”
Nụ cười của Regina đã dần méo mó. Cô ta nhíu mày:
“Cô! Được lắm, người biết tên, gọi thẳng tên cúng cơm của bố mẹ tôi chắc chắn không phải người bình thường, nhưng cô chờ đấy, tôi sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ!”
“Phải hiểu thì mới dạy được, cô Johnson ạ.”
***
Ái Du nghịch ngợm ngoài vườn, Nhất Thiên khẽ cười:
“Hình như em rất thích nhà anh?”
“Biệt thự xịn sò thế này đương nhiên là em thích roài.”
“Híc, thế mà anh cứ tưởng em thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-diu-ngot/1724135/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.