Ái Du cả đêm ngồi cạnh Nhất
Thiên, chỉ im lặng không nói gì. Sáng sớm hôm sau, cô vẫy tay gọi Minh Triết:
“Muội về trường có nhiều việc cần
làm, cũng tranh thủ đi ăn thứ gì đó. Chiều muội qua đây.”
“Về đi, về đi.”
Ái Du vừa đi được vài phút thì em
gái Nhất Thiên – Lưu Ly bê ngay một hộp mì tôm gà đặt phịch lên bàn, bĩu môi:
“Ngồi dậy ăn đi! Ông đừng có giả
trân nữa.”
Nhất Thiên mở mắt, lôi mấy đống
dây dợ trên người ra rồi sì sụp hộp mì tôm, không có vẻ gì là “người thực vậy”.
Bảo Anh đi vào, cười đểu:
“Thế nào? Cảm giác được crush
trông cả đêm sướng không?”
“Sao chúng mày không đắp cho cô ấy
cái chăn?”
“Bọn tao đợi mày đắp đó.”
“Hình như muội muội cũng hơi ngốc,
rõ ràng kế hoạch này có một đống lỗ hổng nhưng con bé vẫn tin sái cổ.”
“Thật ra IQ của muội cũng không đến
nỗi tệ, cảm ơn huynh quan tâm nhé.”
An Lệ như gặp ma, Minh Triết đang
quay lưng lại phía cửa thì cảm thấy cổ cứng ngắc, không dám quay lại nhìn, Bảo
Anh đang trong cơn đau đầu chóng mặt, Nhất Thiên lấy tay đỡ đầu, nhìn Minh Triết
bằng ánh mắt “nói rồi mà không nghe, mày lại coi thường vợ tao quá!” , Lưu Ly
đã đi WC nên không biết được tình cảnh của bọn họ.
Ái Du đứng ngoài cửa, nụ cười
“thiên sứ” nở ra, nhìn rất giống câu nói bình yên trước cơn bão, không, sóng thần
mới đúng.
“Hello~ Sao mọi người nhìn đơ zậy?
Hả huynh?”
“....”
“BỘ HUYNH HỌ HÀNG VỚI TÔM À,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-diu-ngot/1724121/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.