Thời gian học ở trường cũng đủ để tôi thích nghi, tôi dành những ngày nghỉ như cuối tuần để đi chơi, giải tỏa căng thẳng cũng như xả stress, tất cả cái đó cũng phải nói là cảm ơn Trang nhiều, úa mà khoan chứ mà ai bảo tôi lại có được một đứa bạn thân tốt như Trang chứ hihi, một ngày đẹp trời trong xanh tôi và Trang đang đi chơi trong Công Viên hai đứa đang chụp ảnh thì điện thoại đổ chuông tôi cầm điện thoại lên thấy số lạ gọi đến tôi nghĩ đó chỉ là người ta gọi nhầm số, khi tôi nhấc máy lên thì nghe giọng quen thuộc vọng lại từ phía bên đó.
- Alo, đang rảnh không bạn thân tôi.
Nghe giọng quen thuộc tôi đoán luôn là cậu ấy vì giọng nói này không sai đi đâu được, nhưng mà lâu lắm rồi chúng tôi đã không còn liên lạc với nhau rồi mà cậu ấy đi đâu lấy được số điện thoại tôi nhỉ, hay là cậu ấy vẫn lưu số mình, tôi đang suy nghĩ thì tiếng hét lớn từ phía bên đó.
- Alo có đang nghe thấy không vậy.
- Có nghe nè, gọi tớ có gì không á.
- Có đang rảnh không, tớ ra đón đi chơi.
Câu nói "Tớ ra đón đi chơi" Làm tôi lại nhớ lại hồi "hồi học cấp hai mỗi lần cậu ấy rủ tôi đi chơi điều nói ý như vậy, chúng tôi cũng có những khoảnh khắc bên nhau vui vẻ và thật là đẹp, tuy cả hai điều biết rằng đối phương cũng thích mình nhưng không dám nói ra vì sợ ngại, đã rất lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-dep-khi-co-cau/2928213/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.